Mạc Diệu vẫn luôn lén lút đi xuống tầng một. Cậu chạy đến cửa sổ cuối hành lang, dán người vào tường nhìn lên trên một lúc lâu, xác định không có dấu vết của con mèo đen kia ở quanh cửa sổ, mới cố gắng nhảy lên, ném túi trà sữa ra ngoài cửa sổ.
Mạc Diệu đứng trên bệ cửa sổ, nhìn chằm chằm chiếc túi giấy mờ ảo trong bụi cỏ tối tăm. Khi khẽ thở phào một hơi, cậu mới phát hiện vừa rồi cắn quá chặt, môi lúc này hơi tê dại. Cậu lè lưỡi liếm môi, hy vọng khi tỉnh dậy vào rạng sáng, sẽ thấy đây chẳng qua chỉ là một giấc mơ kỳ lạ, quá đỗi chân thật.
Khi phía chân trời nổi lên vệt sáng trắng pha lẫn cam hồng, Mạc Diệu đã tỉnh giấc trên giường mình.
Cậu ngồi dậy, chăn trượt khỏi người. Cái lạnh mỏng manh của sáng sớm cuối hè đầu thu xuyên qua khe hở màn tuyn chui vào, cậu chỉ sững người một lát, ngực và lưng đều lạnh toát.
Lúc Mạc Diệu rời giường, Trần Tân Dũng và Trương Tử Vũ vẫn còn ngủ say, chỉ có Tư Viễn dậy rất nhanh.
Đợi Mạc Diệu chậm rãi mặc xong quần áo, Tư Viễn đã vào phòng vệ sinh trước. Giữa hai người họ không có một câu nói chuyện nào.
Mở cửa phòng ngủ, Mạc Diệu đứng ở cửa hít sâu một hơi. Cậu dò xét nhìn về phía cầu thang một chút, không phát hiện điều gì bất thường, sau đó đi về phía cuối hành lang.
Thời gian còn sớm, các cánh cửa phòng ký túc xá trên hành lang đều đóng. Thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng động từ một hai căn phòng.
Mạc Diệu đi mãi đến cuối, thò đầu ra nhìn quanh ngoài cửa sổ. Cậu rõ ràng nhìn thấy bãi cỏ hỗn độn bên ngoài tòa nhà, và chiếc túi giấy đựng trà sữa mà cậu đã vứt ra tối qua đang nằm đó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT