Một trận mưa thu, một trận rét.
Sau cơn mưa lớn, cả thành phố giống như một tòa phế tích đang khóc thầm, vết thương chồng chất.
Triệu Thịnh nghe Khỉ La nghịch ngợm gọi mình bằng cái tên vừa thô bỉ vừa đầy sự chọc tức, không nhịn được bèn nhéo nhẹ cái mũi nhỏ của cô, giọng hằm hằm dọa nạt:
"Lá gan to ghê? Vừa nãy em gọi gì đấy? Nói lại anh nghe xem nào."
Khỉ La giả vờ ngơ ngác, đáp tỉnh queo: "Anh nói cái nào cơ?"
Khóe môi Triệu Thịnh khẽ nhếch lên, ánh mắt hiện rõ ý cười, nhưng sắc mặt lại chẳng hề dễ chịu.
"Em tự biết đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT