Sau khi nhóm Lý Tuyết Vi rời đi, Triệu Thịnh dẫn Khỉ La rời khỏi tòa nhà càng nhanh càng tốt. Quái vật ngửi được hơi người sống liền ùn ùn kéo đến như thủy triều.
Băng qua một con phố, hai người tìm thấy một tiệm bánh kem gần đó và trốn vào trong. Tiệm bánh này dường như cũng từng bị quái vật tấn công, dưới đất đầy những mẩu bánh mì và bánh kem mốc meo hôi thối, nhưng không còn nhiều quái vật bên trong.
Chỉ có một con quái vật từng là nhân viên đang lảng vảng, bị Triệu Thịnh dùng xẻng giải quyết nhanh gọn. Phía bên phải là quầy bếp, còn có một phòng nghỉ. Triệu Thịnh dắt cô vào phòng nghỉ. Thấy bên trong còn khá sạch sẽ, anh lập tức chặn cửa lại, rồi mới xoay người nhìn Khỉ La.
Cô đưa tay che cổ, ánh mắt lướt quanh một vòng, sau đó ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt trong vắt, sáng rõ. Triệu Thịnh lại thấy khó có thể đối diện với ánh mắt ấy. Anh ép cô ngồi xuống ghế sofa, rồi ngồi xổm xuống trước mặt cô, nắm tay cô thật chặt.
"Đừng sợ, không sao đâu, sẽ không sao hết." Giọng anh khàn khàn, hơi nghẹn lại, đôi mắt đen sâu thẳm không giấu được vẻ tuyệt vọng.
Vừa nói, anh vừa lấy một đống hộp thuốc ra từ không gian, trải khắp sàn, rồi cẩn thận kiểm tra từng món một, như thể đang cố tìm ra thứ gì đó có thể chống lại loại virus này.
Khỉ La trầm mặc, đang nghĩ xem nên giải thích sao cho anh hiểu rằng: dù có bị cắn, cô cũng sẽ không nhiễm bệnh. Cơ thể cô vốn có thể tiêu hóa virus. Tuy nhiên lần này, virus có vẻ hơi khác. Phần năng lượng điên cuồng trong virus đã bị cơ thể cô xử lý, nhưng lại có một loại biến đổi âm thầm khác, cô cũng không ngăn được. Virus này như một chiếc chìa khóa, phá vỡ trật tự cũ trong cơ thể cô để tái cấu trúc lại từ đầu. Cảm nhận được sự thay đổi này không gây hại, cô đành để mặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play