Cả hai người run rẩy như cầy sấy, sau đó ngã lăn ra đất, bất tỉnh nhân sự. Vưu Gia thấy tình hình có vẻ ổn thỏa, liền đẩy cửa rời đi.
Nhưng hiệu ứng này lại càng đáng sợ hơn. Một cánh cửa tự động mở ra rồi đóng lại, không một bóng người, lại còn thổi vào một trận gió lạnh buốt.
Kết quả, cha dượng cũng sợ đến ngất luôn.
Vưu Gia chẳng hiểu ra sao, trở về phòng ngủ một giấc ngon lành.
Lai Phúc khinh bỉ nghĩ: "Đúng là trò trẻ con!"
"Gia Gia, ngày mai chúng ta chơi tiếp nhé!"
"Không, mai ta phải đi rồi. Nhìn thấy bọn họ là thấy phiền."
Lai Phúc đành tiếc nuối đi ngủ đông.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play