Thẩm Tuyển tháo tai nghe, đứng vào vị trí bên trái sân khấu, tay cầm bình nước. Dù bên dưới khán giả hò hét vang trời, chàng trai dưới ánh đèn sân khấu vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh. Đôi mắt đào hoa tuyệt đẹp hơi rũ xuống, cánh môi đỏ mọng đầy đặn.

Khi Thẩm Tuyển vừa xuống sân khấu, máy quay liền lia đến khu vực khán giả, ghi lại biểu cảm của mọi người. Nguyễn Tê khẽ ngước mặt, nhìn chàng trai dù đứng trong bóng tối vẫn nổi bật. Cô gái đeo khẩu trang, chỉ để lộ đôi mắt sáng ngời.

Nguyễn Tê vừa ngẩng lên, đã thấy hình ảnh của mình hiện rõ trên màn hình lớn. Cô giật mình, vội vàng kéo sụp mũ, cúi người né tránh ống kính.

Người đại diện Tôn Hoành đến gọi Thẩm Tuyển, thấy cậu đang ngước nhìn màn hình lớn, thuận miệng hỏi: "Sao vậy?"

Thẩm Tuyển thu hồi ánh mắt, ngón tay khẽ nâng chiếc ly nước. Hàng mi dài rậm rũ xuống, cậu nhớ lại đôi mắt mình thoáng thấy khi nãy.

"Ừm, thật xinh đẹp."

Tiết mục tiếp theo là cả nhóm cùng biểu diễn. Nhóm nhạc nam tổng cộng có tám thành viên, Thẩm Tuyển là người đảm nhận vị trí nhảy chính. Nhưng trong mắt người hâm mộ, Thẩm Tuyển không chỉ là người nhảy chính, mà còn là giọng ca chính, thậm chí là gương mặt đại diện của nhóm.

Thẩm Tuyển không hề tranh giành. Trong nhóm, phần hát của cậu rất ít, nhưng dù đứng ở vị trí khuất nhất, hát ít nhất, cậu vẫn đủ sức thu hút mọi ánh nhìn.

Chàng trai thay bộ trang phục biểu diễn khác. Chiếc áo sơ mi trắng hở nhẹ cổ áo, tay áo thắt dải lụa dài, vạt áo được sơ vin, làm nổi bật vòng eo thon gọn. Khuôn mặt đẹp như tranh dưới ánh đèn được bao phủ bởi một lớp sương mờ ảo, dáng múa uyển chuyển, điêu luyện.

Gần đến cuối buổi biểu diễn, tám chàng trai đứng trên sân khấu, tươi cười trò chuyện cùng người hâm mộ. Đội trưởng Lâm Lâm là một chàng trai có khuôn mặt tươi sáng, hoạt bát, có vẻ như anh có chút năng khiếu dẫn chương trình.

Thẩm Tuyển đứng lặng lẽ ở góc khuất sân khấu. Đôi mắt đen láy trong veo. Cậu đưa tay khẽ vuốt mái tóc trước trán, để lộ khuôn mặt thanh tú.

Lớp trang điểm mắt đã hơi nhòe, dính vào mặt thật khó chịu. Thẩm Tuyển chậm rãi lấy khăn giấy lau đi. Từng động tác của cậu đều chậm rãi, tao nhã, toát ra khí chất cao ngạo.

Dù cậu không nói một lời, thậm chí có chút thất thần, ánh mắt của mọi người vẫn không thể rời khỏi cậu.

Đội trưởng Lâm Lâm nhìn đồng hồ, bắt đầu công bố thể lệ của phần cuối chương trình.

"Bây giờ, chúng ta sẽ có một phần quà dành cho tất cả mọi người. Một lát nữa, máy quay sẽ quét ngẫu nhiên một vòng quanh khán giả. Khi tôi hô 'dừng', màn hình lớn sẽ hiển thị ngẫu nhiên khuôn mặt của một bạn fan. Bạn fan may mắn đó sẽ được lên sân khấu giao lưu cùng chúng tôi."

Đối với những nhóm nhạc nam có lượng fan đông đảo và độ nổi tiếng cao như họ, món quà này thực sự rất ý nghĩa. Dù sao, những người hâm mộ cuồng nhiệt đều là những "mãnh thú" mà!

Trong khoảnh khắc đó, tất cả các fan đều nín thở, điên cuồng cầu nguyện mình sẽ là người được chọn.

Trên màn hình lớn xuất hiện rất nhiều khuôn mặt người hâm mộ. Đội trưởng Lâm Lâm thấy Thẩm Tuyển vẫn im lặng, cố ý muốn cậu có thêm "đất diễn", liền đưa micro cho cậu, ra hiệu cậu hô "dừng".

Thẩm Tuyển khẽ ngước mắt. Khuôn mặt xinh đẹp, tinh xảo dưới ánh đèn rực rỡ ánh lên một vầng sáng nhạt nhòa. Hàng mi dài rậm rũ xuống, có vẻ hơi ngứa, cậu đưa ngón tay lên, khẽ chạm vào đuôi mắt.

Giọng nói của chàng trai hơi khàn, mang theo chút hờ hững.

"Dừng."

Ngay khi cậu cất tiếng, tất cả mọi người đều dán mắt vào màn hình lớn.

Hình ảnh trên màn hình lớn dừng lại. Trên đó là một cô gái đeo khẩu trang, đang cúi đầu nhìn thứ gì đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play