Mười tám tuổi đã thi đỗ Trạng Nguyên, Cố Trường Tấn tất nhiên học thức uyên thâm, tài hoa hơn người. Nhưng tính tình của người này, Dung Thư hiểu rõ — vốn không phải kiểu thích chỉ bảo học vấn cho bọn trẻ.
Nhị Lang thì còn đỡ, đã mười bốn tuổi, học ở thư viện sáu năm, miễn cưỡng có thể nói chuyện vào việc. Nhưng Tam Lang và Tứ Lang thì một đứa mới năm tuổi, một đứa mới bốn tuổi, cùng lắm cũng chỉ ê a đọc được mấy câu thơ đơn giản...
Cố Trường Tấn trong lòng nghĩ gì, người ngoài tất nhiên chẳng thể đoán ra. Chỉ thấy hắn mặt mày bình thản, chắp tay thi lễ, đáp một tiếng “được”. Dường như nhận ra ánh mắt của Dung Thư, sau khi đứng dậy liền nghiêng đầu nhìn nàng.
Dung Thư mỉm cười, lễ độ nói:
– Làm phiền lang quân rồi.
Nàng vừa dứt lời, hai đứa bé mặc áo gấm thêu chỉ vàng, gương mặt hồng hào khôi ngô đã lon ton bước tới trước mặt nàng, bắt chước dáng vẻ Cố Trường Tấn vừa rồi, chắp tay hành lễ, giọng trong trẻo:
– Đại tỷ tỷ!
Đó chính là Tam Lang Dung Đậu và Tứ Lang Dung Thanh.
Hai đứa nhỏ khoẻ mạnh, lanh lợi, gương mặt non nớt lại cố tỏ ra chững chạc như người lớn, trông vừa ngây ngô vừa buồn cười.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play