Không chỉ Triệu Thành Đức thấy khó hiểu, hiệu trưởng Vương cũng chẳng hiểu gì. Vừa rồi, Giang Thừa chạy vào văn phòng ông, chẳng chút khách sáo mà gọi to: "Hiệu trưởng, em có việc nhờ thầy!"
"Ờ! Thầy tới liền!" Hiệu trưởng Vương vừa đồng ý xong đã tự khinh bỉ bản thân. "Mình trả lời nhanh quá không nhỉ? Là hiệu trưởng mà nghe lời học sinh thế này, có ổn không?" Nghĩ thì nhiều, nhưng chân vẫn bước nhanh, ông theo Giang Thừa đến văn phòng thầy Lữ.
"Thầy Lữ đâu rồi?" ông hỏi.
"Thầy có việc gấp nên ra ngoài, bảo em tự học. Nhưng đồng chí Triệu Thành Đức có vấn đề cần trao đổi, nên em mới nhờ thầy," Giang Thừa giải thích.
Hiệu trưởng Vương đứng thẳng, vuốt ngược mái tóc đầy khí thế: "Giang Thừa có mắt nhìn đấy, ngày xưa thầy cũng là 'ngôi sao' tiếng Nga..."
"Thầy ơi, em đâu dám sai thầy làm việc! Thầy chỉ cần ngồi đây 'trấn giữ hiện trường', giúp tụi em yên tâm học thôi," Giang Thừa nhanh nhẹn mang ghế tới, còn rót nước mời hiệu trưởng.
Ông ngồi xuống, cầm ly trà, mặt đầy vẻ “đứa nhỏ này hiểu chuyện thật.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play