Ngô Thanh Thanh hơi hất cằm, vẻ mặt kiêu ngạo bước ra từ phòng của thanh niên trí thức trong viện, ánh mắt trào phúng quét về phía Vương Tiểu Bình.
Lần cáo trạng không chỉ thất bại, ngược lại còn bị mắng một trận nên thân, tâm trạng của cô lúc này vô cùng tệ.
Vừa trở về đã như một thùng thuốc nổ, chỉ cần chạm nhẹ là bùng phát. Đúng lúc ấy, Vương Tiểu Bình lại tự đưa mình lên họng súng.
Nhìn bộ dạng nhà quê mà si tâm vọng tưởng của Vương Tiểu Bình, Ngô Thanh Thanh thật sự không thể chịu nổi.
Cô vốn chẳng có ý gì với Cố Vệ Dân, chỉ đơn giản là không muốn để những cô gái quê chẳng có ý tốt làm vấy bẩn “người thành phố” như họ.
Điều khiến cô chán ghét hơn cả chính là bộ mặt không biết xấu hổ của Vương Tiểu Bình.
Ngay cả đầu heo cũng có thể nhìn ra Cố Vệ Dân chán ghét cô ta, vậy mà cô ta lại không biết, còn ra sức tỏ vẻ quan tâm. Cảnh đó lọt vào mắt Ngô Thanh Thanh, lửa giận càng bùng lên.
Trong bếp, Trình Văn Thanh vừa nấu ăn vừa liếc thấy bộ dạng ngạo nghễ của Ngô Thanh Thanh, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh.
Ngô Thanh Thanh bây giờ kiêu ngạo bao nhiêu, sau này sẽ thảm bấy nhiêu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT