Phía sau, một người phụ nữ vấn tóc kiểu “lưu trữ hồ lan đầu”, quàng khăn lụa đỏ, mặc áo bông xanh lục hoa vụn, quần đen, tay xách giỏ, đi thẳng đến trước mặt Lưu Ba.
Vì đôi giày da mới tinh lấm chút bùn, hàng lông mày thanh tú của cô ta nhíu chặt, ánh mắt đầy vẻ thiếu kiên nhẫn.
Vừa trông thấy Chu Chiêu Đệ lem luốc, Lưu Mỹ Hoa lập tức né sang một bên, sợ quần áo mình dính bùn từ người cô.
Dù đã cố tình cải trang, nhưng lớp ngụy trang quá vụng về, Chu Chiêu Đệ chỉ liếc qua đã nhận ra ngay: đây chính là Lưu Mỹ Hoa – vợ Chu Quốc, tức đại bá mẫu của cô.
Còn Lưu Mỹ Hoa, vì Chu Chiêu Đệ lúc này ăn mặc nhếch nhác, nên hoàn toàn không nhận ra. Cô ta thậm chí còn không muốn nhìn thêm một lần, sợ “ô uế mắt mình”, liền tránh càng xa càng tốt.
Lưu Tam – vốn quen buôn bán – nhìn cảnh đó cũng chẳng lạ. Đừng tưởng mấy người ăn mặc tươm tất lại chảnh chọe, chứ nhiều nhà trong số họ còn chẳng khá giả bằng dân buôn như anh. Nghĩ thế, nhưng trên mặt Lưu Tam vẫn tươi cười niềm nở, dẫn Lưu Mỹ Hoa sang khu bán thịt để cô ta tự chọn.
Vừa vào trong, Lưu Mỹ Hoa lập tức bị hút mắt bởi cái thủ heo mới bày. Đó chính là món nhắm rượu tuyệt hảo. Ngày mai nhà cô định mời vài vị lãnh đạo tới ăn cơm, có món này vừa “sang mồm” lại vừa tiết kiệm hơn mua thịt mỡ – đúng là một công đôi việc.
Nghĩ đến bà mẹ chồng đang ở nhà, Lưu Mỹ Hoa quyết định mua cả thủ lẫn đám lòng heo, đem biếu về quê. Thứ này vừa rẻ vừa tiện, lại khiến bà vui mà làm việc nhiệt tình cho cô.
Không dừng ở đó, Lưu Mỹ Hoa còn mua thêm không ít thứ khác, khiến Lưu Tam mừng rơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play