“Trên đường nhớ cẩn thận, giữ kỹ đồ đạc của mình! Đừng dễ dàng tin người lạ, càng không được ăn linh tinh cái gì họ đưa!”
Tại ga tàu hỏa huyện An Dương, lúc tiễn Ngô Thanh Thanh lên tàu, Chu Linh không kìm được mà nhắc đi nhắc lại mấy câu giống hệt lời mẹ cô từng dặn năm xưa.
Nhớ lại lần đầu tiên rời nhà, ngồi chuyến tàu cao tốc, cứ cách một tiếng mẹ lại gọi điện căn dặn: không được nhận đồ ăn người lạ đưa, không được tin mấy lời bâng quơ của họ. Thứ này như thể một thói quen được truyền thừa, đến lượt cô lại đem dặn dò đó nói với Ngô Thanh Thanh.
“Cái này mà cũng cần cậu nói sao? Mình là ai chứ? Nếu có kẻ nào dám nhòm ngó đến mình, chắc chắn ngày lành của hắn coi như chấm hết!”
Ngô Thanh Thanh ngẩng cao cằm, kiêu ngạo nói, rồi xua tay phất phất:
“Cậu mau về đi, tàu sắp chạy rồi. Có chuyện gì thì nhớ gọi điện cho mình!”
Chu Linh đứng trên sân ga, vẫy tay chào tạm biệt, nhìn theo đoàn tàu dần lăn bánh. Khi dòng người tiễn đưa cũng bắt đầu tản đi, cô xoay người rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play