“Nhưng con vốn đã nghĩ như vậy, cha vì sao còn muốn cố ý dặn dò con một lần?”
Về đến nhà, Quý Thời Ngọc càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ.
Lúc trước khi còn ở trấn trên, bọn họ đã thân thiết rồi. Có cái gì tốt đều phải chia, hiện tại cậu có được thứ tốt như vậy, đó là không nói, chính cậu cũng sẽ mang đi tặng.
Thích Sơn Châu rất nghi hoặc liếc cậu một cái, ngay sau đó liền giơ tay sờ đầu cậu, lại bị Quý Thời Ngọc một cú tát vỗ rớt.
"Làm cái gì mà sờ sờ như vậy?" Quý Thời Ngọc nhíu mày trừng hắn, “Ta đang nói chuyện nghiêm túc với huynh, huynh đừng luôn nghĩ đến những thứ hạ lưu đó!”
"Ta lại hạ lưu..." Thích Sơn Châu không nhịn được cười, hơi có chút dở khóc dở cười, “Ta thấy lời nói của ngươi đều rõ ràng minh bạch như vậy, mà ngươi vẫn chưa nghĩ thông, ta nghi ngờ đầu óc ngươi có phải không được khỏe.”
Quý Thời Ngọc nghe vậy sờ sờ đầu: “Cũng có chút mơ màng, nhưng ta không bị nóng, ta đang nói chuyện nghiêm túc với huynh mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT