​Tạ Nguyên thấy phụ thân sắc mặt không tốt, vội vàng kéo đề tài về chuyện làm ăn: “Cha, chúng ta đang nói chuyện làm ăn, người đi xa đến vậy làm gì? Nói chính sự, nói chính sự đi…”
​Để dời sự chú ý của Tạ phụ, hắn kể từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ những thỏa thuận giữa mình và Trình Đạc, lại đưa ra một vài kiến nghị mà hắn cảm thấy không tệ từ Trình Đạc, hơn nữa còn khen ngợi: “Trình huynh thật là một kỳ nhân, hắn lấy ra Thiều Quang Tửu làm Tạ Ký của chúng ta vang danh khắp chốn không nói, giờ đây người ở Võ Đô huyện mà nhắc đến rượu ngon, ai lại không nghĩ tới lầu rượu Tạ Ký của chúng ta?”
​“Còn có cái lẩu này, loại mỹ vị tuyệt đỉnh này cũng không biết vị đại sư nào nghiên cứu ra, Trình huynh không nói hai lời liền dạy cho ta. Trừ những kiến nghị này ra, hắn nói mọi chuyện cứ do ta toàn quyền làm chủ…”
​Tạ phụ vuốt râu, lộ ra vẻ suy tư sâu xa: “Trước đây ta đã cảm thấy thân thế người này không đơn giản, giờ đây theo lời ngươi nói, kiến thức của hắn sợ là không dưới ngươi và ta.”
​Tạ Nguyên cũng có đồng cảm, gật đầu, Tạ phụ thấy thế liền vội nhắc nhở một câu: “Hắn nếu không chịu nói lai lịch của mình, con ngàn vạn lần đừng có hỏi lung tung.”
​“Cha, con là người lỗ mãng như vậy sao?” Tạ Nguyên bất đắc dĩ, hắn là đi kết giao, chứ đâu phải đi đắc tội người.
​Hai người lại thương nghị một hồi, Tạ phụ đồng ý dời cửa hàng của Tạ gia ở phố Tỳ Bà ra, trang hoàng lại một chút, dùng để Tạ Nguyên mở tiệm lẩu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play