Những người phía dưới náo loạn một hồi.
Lâm Gia dựa vào cửa sổ, không chút để ý mà mở miệng: “Phù Trần công tử tính tình cổ quái, xưa nay không quá thích nghe theo người khác, bọn họ dù có kêu rách cổ họng cũng vô dụng.”
Nam Hi hơi hơi kinh ngạc: “Tính tình hắn thực sự lớn vậy sao?”
Lâm Gia gật đầu.
“Nhưng hắn cũng chỉ là một người hát tuồng, to gan như vậy không sở đắc tội với mấy đại quan quý nhân sao?” Khi Nam Hi nói chuyện, ánh mắt dừng bên trong viện to ầm ĩ.
Trong sân khấu kịch, chỗ ngồi của các khách nhân cũng được phân theo tôn ti, thân phận càng cao ngồi cách sân khấu càng gần, dù những khách nhân ngồi ở hàng ghế sau cùng cũng tuyệt đối không phải bá tánh bình dân tầm thường.
Thanh danh Thanh Âm Lâu hiển hách, là nhà lâu diễn lớn nhất ở Đế Đô, tiêu phí tự nhiên cũng cao, những người có tư cách đến đây, không phải quyền quý thì cũng là có tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play