Khi Nam Hi ở Thanh Âm Lâu nghe kịch, phụ thân đại nhân của nàng đã vội vàng tính toán chuyện đoàn viên.
“Qua mấy ngày nữa là đại thọ bốn mươi của lão gia, thiếp thân muốn cùng Nguyệt Nhi cùng nhau vào phủ chúc mừng lão gia.”
Nữ tử một thân váy lụa mỏng xanh lục thướt tha yểu điệu ngồi một bên, trên mặt mang theo vài phần ý cười mê hoặc, tuy đã đầu ba mươi tuổi, nhưng lại trang điểm như những cô nương chưa xuất giá, “Nguyệt Nhi lớn như vậy, vẫn chưa thể quang minh chính đại gọi một tiếng cha, người làm mẫu thân như ta, nhớ tới lại cảm thấy chua xót.”
Nam Nguyệt ngồi cạnh nàng lấy khăn lau nước mắt, sắc mặt có chút tái nhợt sau khi bệnh nặng mới khỏi: “Nương cũng đừng quá khổ sở, con biết cha yêu thương chúng ta, chỉ là cha cũng có chỗ bất đắc dĩ, đại tỷ dù sao cũng là đích nữ phủ thừa tướng... Nếu tỷ ấy không đồng ý, con... Con…”
Nói xong, nhịn không được hốc mắt liền đỏ.
Lần trước, sau khi bị Nhiếp Chính Vương một chân đá bị thương, nàng ở trong nhà Cố Thanh Thư dưỡng thương nhiều ngày như vậy, hài tử trong bụng cũng mất, Nam Nguyệt vẫn luôn không dám bước chân ra khỏi cửa, vì sợ nghe được lời đồn đại vớ vẩn bên ngoài.
Nàng không muốn nghe những cái nghị luận chói tai đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT