Vào Thanh Âm Lâu, theo gã sai vặt dẫn đường, Nam Hi rất nhanh đã tới nhã gian có một chữ Thiên phía trước.
Gõ cửa bước vào, Bảo Linh quận chúa đang ngồi trên ghế trường kỷ sát nhánh hoa lê bên cửa sổ, thấy nàng tới liền vẫy tay, “Lại đây ngồi xuống uống trà trước đi, Phù Trần công tử một lát sẽ lên đài.”
Hai thị nữ đứng phía sau nàng, rũ mi rũ mắt đứng kính cẩn.
“Sao đột nhiên muốn nghe hát?” Nam Hi đi qua, mở miệng nói chuyện phiếm, “Trước kia cô thường tới đây không?”
“Năm nay không đến thường.” Lâm Gia điềm đạm cười, trong nụ cười mang theo vài phần than thở, “Năm kia tới thường xuyên hơn, cũng từng vì Phù Trần công tử vung tiền như rác, sau đó trong nhà có chuyện, ta một năm cũng không ra khỏi cửa.”
Phủ Trưởng công chúa xảy ra chuyện gì, Nam Hi tất nhiên biết, đương nhiên cũng biết vì sao Bảo Linh quận chúa một năm không ra ngoài.
Trên mặt không biểu tình gì đặc biệt, chỉ là Nam Hi thuận thế hỏi: “Phụ thân cô, Lâm phò mã gần đây có khỏe không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT