Ba phút sau, nam sinh ngồi đối diện nhỏ giọng hỏi:
“Có cần giúp không?”
Giang Thời buông lỏng mép chăn trong tay, sắc mặt vẫn lạnh lùng: “Cậu giúp được chắc?”
Cậu lúc không cười thì trông rất lạnh, gương mặt kiêu ngạo, ngay cả mái tóc cũng tinh tươm khác hẳn cái ký túc xá tồi tàn này.
Giống như ánh trăng vốn cao cao trên trời bỗng rơi xuống phàm trần. Nhưng trăng vẫn là trăng, vẫn sáng ngời, ánh sáng ấy vẫn có thể khiến người ta bỏng rát, không ai dám lại gần.
Giang Thời cũng chẳng hiểu vì sao lại thành ra thế này. Đến khi hoàn hồn lại thì đã thấy bốn người bạn cùng phòng bắt đầu giúp cậu trải chăn.
Còn cậu thì ngồi trên giường đối diện, tay cầm một quả quýt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play