Chử Thanh Ngọc đã sớm viết sẵn thư hòa li, nhờ Thường Hợp mang đến. Tuy nhiên, vì vẫn đang giả mù nên y không thể nói là do mình viết. Y khẽ run tay, mở tờ giấy ra và đưa cho Tần Tuế: “Mẹ, đây là thư hòa li con đã nhờ người khác viết. Mẹ xem thử có chỗ nào sai sót không?”
Chử Thanh Ngọc đã lên kế hoạch cho Tần Tuế và Sở Tự Phong hòa li từ lâu, nhưng trong kế hoạch ban đầu, y phải tĩnh dưỡng một thời gian, tích trữ thêm linh phù, rồi mới hành động. Không ngờ, y còn chưa bắt đầu thì Hồ Oanh đã ra tay trước. Vừa lúc Nhâm Minh đã cho y một đống lớn linh phù, mục tiêu tích trữ linh phù đã đạt được.
Chử Thanh Ngọc tin rằng chuyện này không nằm trong kế hoạch của Sở Hồng và Sở Tự Phong, vì sáng nay y còn đồng ý dạy Sở Hồng triệu hoán chi thuật, và nói sẽ chế tạo sơn cho hắn để chuẩn bị cho cuộc thi triệu hoán sắp tới. Chỉ cần là người có đầu óc, sẽ không tìm cách gây khó dễ cho y trong thời gian này. Chử Thanh Ngọc đoán việc này là do một mình Hồ Oanh chủ mưu, và bà ta đã không bàn bạc với Sở Tự Phong hay con trai mình trước khi hành động. Kể cả khi họ đã đạt được sự đồng thuận, thì cũng phải sau khi Hồ Oanh diễn kịch này, họ mới cùng nhau thử xem Chử Thanh Ngọc có thể nhượng bộ đến mức nào.
Thế nhưng, Chử Thanh Ngọc cũng đang quan sát thái độ xử lý chuyện này của họ. Rõ ràng, cách họ xử lý đã khiến Chử Thanh Ngọc rất thất vọng. Cảm giác giống như một kẻ ngốc biết sẽ bị phản đòn nhưng vẫn cứ cố thử. Chử Thanh Ngọc nghĩ, nếu y không ra tay, người ta sẽ tưởng y là một con mèo bệnh không biết cắn người.
Khi nhìn thấy Chử Thanh Ngọc lấy ra thư hòa li, Sở Tự Phong rõ ràng sững sờ. Ông ta tính toán mọi thứ nhưng không ngờ con trai mình lại đi thẳng đến bước này. Tần Tuế vốn đã cam chịu số phận của mình, hôm nay mới bộc phát cơn giận. Chử Thanh Ngọc lo lắng nếu mình không “rèn sắt khi còn nóng,” Tần Tuế sẽ lại nén giận, và chuyện này sẽ không thành.
Tần Tuế nhận lấy thư hòa li từ Chử Thanh Ngọc. Dưới sự động viên của y, bà đọc to. Nội dung thư hòa li tương tự với những bức thư hòa li thông dụng ở thời đại này, đại ý nói rằng tình nghĩa vợ chồng đã cạn, hữu duyên vô phận, từ nay mỗi người một ngả, ai nấy đều mạnh khỏe.
Trên mặt Hồ Oanh và Sở Hồng hiện rõ nụ cười, họ gần như không kìm chế được. Đây chính là kết quả mà họ luôn mong đợi, không ngờ lại đến nhanh như vậy, hơn nữa còn do Sở Vũ chủ động đề nghị. Việc này đã tiết kiệm cho họ biết bao nhiêu tính toán và thời gian. Chỉ cần Tần Tuế và Sở Tự Phong hòa li, mẹ hắn sẽ được đề làm vợ, thân phận của hắn dĩ nhiên cũng khác. Lúc này, họ hận không thể Tần Tuế đọc nhanh hơn, rồi mau chóng điểm chỉ lên giấy.
Nhưng trái với sự vui mừng của Hồ Oanh và Sở Hồng, vẻ mặt của Sở Tự Phong lại không hề vui vẻ: “Ngươi muốn hòa li với ta, đã hỏi ý kiến ta chưa?”
Hồ Oanh và Sở Hồng chợt nhìn sang Sở Tự Phong, không thể tin được ông ta lại từ chối.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play