Chử Thanh Ngọc không thể nói thật rằng y đã cố tình rời xa Phàn Bội Giang để đến đây, chỉ có thể đáp: "Hắn... hắn còn có việc quan trọng cần làm, nên đã rời đi trước."
"Rời đi? Hắn không ở Phụng Xu Thành sao?"
Chử Thanh Ngọc: "Nếu hắn ở đây, ta đã không ở một mình rồi."
Nhâm Minh cười nhạt một tiếng: "Cũng chưa chắc đâu. Ngươi thì thích bám lấy hắn, nhưng hắn thì lại chán ghét ngươi thật sự."
Chử Thanh Ngọc rất muốn nắm tay Nhâm Minh để cùng nhau phun tào về Phàn Bội Giang, nhưng đó không phải là việc mà Sở Vũ sẽ làm. Vì thế, y chỉ có thể rụt rè nói: "Hắn không phải là người như vậy."
"Thôi thôi thôi! Mắt ngươi tinh, ngươi là người thấy rõ hắn nhất rồi."
Chử mù lòa: "..." Châm chọc thật!
"Xem ra thời gian qua ngươi sống thật sự rất khó khăn. Này, số linh phù còn lại này ngươi cứ giữ mà dùng đi. Có vài con quỷ hộ thân, ban đêm ngủ cũng yên tâm hơn."
Nhâm Minh lại lấy ra một xấp linh phù, đặt lên bàn. Hắn nhìn về phía Phương Lăng Nhận đang ngồi một bên cắm đầu ăn cơm. Hắn dĩ nhiên đã thấy Phương Lăng Nhận ngay khi vừa bước vào, nhưng vì Chử Thanh Ngọc không chủ động giới thiệu, hắn cũng lười hỏi. Chỉ là một con quỷ thôi. Các triệu hoán sư thường xuyên triệu quỷ ra để làm việc vặt cho mình, đặc biệt là những người tàn tật như Chử Thanh Ngọc, cần có người hầu hạ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play