Chử Thanh Ngọc không biết phải diễn tả tâm trạng mình lúc này thế nào. Y chỉ muốn xem có thứ gì giấu dưới gầm giường, dù trước khi xem, y đã đoán đó là một con quỷ. So với con quỷ vừa bị y đánh tan, mục đích của con quỷ đang trốn kia hẳn cũng tương tự.
Nhưng y không ngờ, con quỷ ấy lại bị y dọa cho ngất xỉu. Y dọa một con quỷ ngất, thật nực cười!
Chử Thanh Ngọc đảo mắt nhìn khắp căn nhà, xác nhận chỉ có y và hai con quỷ: một con đã tan, một con đang ngất lịm. Y im lặng, căn phòng nhỏ hẹp lập tức chìm vào tĩnh lặng tuyệt đối.
Đôi mắt quỷ mới lấy được rốt cuộc không phải của y, chỉ vài phút đã mờ đi. Chử Thanh Ngọc đành nhắm mắt lại, thế giới của y một lần nữa chìm vào bóng tối.
Sự yên tĩnh này lại giúp y suy nghĩ sáng suốt hơn. Những ký ức ùa về, tranh nhau ùa ra trong đầu y như sợ y quên mất.
Nói đúng hơn, những ký ức này không phải của y, mà là của một người tên Sở Vũ.
Đối mặt với vụ nổ của cỗ máy đầu não, Chử Thanh Ngọc cuối cùng cũng không thể toàn mạng. Y đã xuyên hồn vào một thân xác khác.
Thân xác này, lại có chút duyên với y. Trong quãng thời gian bị hệ thống ép buộc làm đủ loại nhiệm vụ, có một lần duy nhất y được đầu thai. Và thân xác đó lại có dung mạo giống y nhất. Hệ thống khi ấy nói là giống như đúc, nhưng Chử Thanh Ngọc luôn tự cho rằng bản thân y mới là người đẹp trai nhất. Ngay cả ngày sinh nhật cũng giống nhau.
Chính vì sự đặc biệt này mà Chử Thanh Ngọc để tâm đến thân xác đó hơn những lần khác. Thân xác này có tư chất cực tốt, khi còn niên thiếu đã nổi bật hơn chúng bạn. Điều này khiến Chử Thanh Ngọc có cảm giác thành tựu như đang "nuôi" chính mình, vì vậy y đã cố gắng hơn bất cứ nhiệm vụ nào trước đây.
Thế nhưng, điều Chử Thanh Ngọc không ngờ là khi y đã tu luyện đến tầng Luyện Khí thứ nhất, với tốc độ vượt trội so với bạn đồng lứa, hệ thống đột ngột gửi đến một cốt truyện hoàn toàn mới, khác hẳn với cốt truyện ban đầu. Nội dung nhiệm vụ cũng thay đổi.
Nhiệm vụ ban đầu là đơn thuần tu luyện khổ hạnh, độ kiếp phi thăng thành tiên. Nhưng cốt truyện mới lại nói rằng y chỉ là một nam phụ pháo hôi. Kiểu nam phụ thầm yêu nam chính, không dám thổ lộ, chịu khổ chịu cực đỡ đao đỡ kiếm cho nam chính, cuối cùng còn phải đỡ một đòn chí mạng cho nam chính mà chết.
Theo cái hệ thống rác rưởi kia, thân phận của y là tốt nhất trong tất cả các nam phụ. Những nam phụ khác chết đi là hết, không để lại dấu vết gì, còn y không chỉ chết, mà còn chết trong vòng tay nam chính, chết trong trái tim nam chính, trở thành "hảo huynh đệ" khiến nam chính khắc cốt ghi tâm!
Y mất đi chỉ là sinh mệnh, còn nam chính mất đi là tình huynh đệ! Nam chính sẽ dùng cả đời để tưởng nhớ tình huynh đệ của y!
Kiểu chuyện hoang đường như vậy, Chử Thanh Ngọc sao có thể chấp nhận. Y điên cuồng chống đối, bãi công, phá hoại. Hệ thống khuyên nhủ không thành, liền thẳng thừng rút hồn y ra khỏi thân xác này, buông lại một câu "Ngươi không làm, có nhiều người khác sẵn sàng làm," rồi ném y vào những thế giới nguy hiểm hơn.
Cũng từ đó, Chử Thanh Ngọc bắt đầu phản kháng bằng mọi cách, không còn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ như trước nữa. Hệ thống không khuyên nổi, cũng chẳng thể trách phạt, đành liên tục đẩy y vào những thế giới hiểm ác, hòng làm mài mòn ý chí của Chử Thanh Ngọc.
Nhưng hệ thống không ngờ, nơi càng hiểm ác, những người sống sót lại càng mạnh mẽ. Chử Thanh Ngọc đã lợi dụng thời gian đó để làm quen với những kẻ mạnh khác, tìm cách giữ liên lạc với họ.
Sau này, tất cả đồng lòng lên kế hoạch, đột nhập vào tổng bộ của hệ thống. Với mối thù hận đã tích tụ bấy lâu, họ chiến đấu đến đỏ cả mắt. Chử Thanh Ngọc đã tự tay hủy hoại các thiết bị, tận mắt chứng kiến cỗ máy đầu não nổ tung trước mặt mình...
Đang chìm đắm trong hồi ức, Chử Thanh Ngọc giật mình bởi tiếng động xung quanh. Y lập tức mở con mắt quỷ, nhìn xuống con quỷ dưới sàn.
Con quỷ tuấn tú ấy mở mắt nhìn y, rồi lại nhắm lại, vẻ mặt như đã chấp nhận số phận: "Nhẹ... nhẹ tay một chút."
Chử Thanh Ngọc ngơ ngác: "Hả?"
Quỷ đáp: "Chân."
Chử Thanh Ngọc nhìn xuống chân nó, dài thẳng, dáng người cũng rất đẹp. Nhìn lên trên, y có thể thấy làn da mịn màng qua vạt áo hơi hé mở. Quỷ hồn thường giữ nguyên hình dạng lúc còn sống. Có thể thấy gã này trước khi chết là một người rất chú trọng đến việc giữ dáng.
Nhưng...
Chử Thanh Ngọc hỏi: "Ngươi đang mỉa mai ta đấy à?" Một người tàn phế như y lại phải nhìn chân của ngươi? Có phải quá vô duyên không!
Con quỷ mở to mắt, dường như không hiểu tại sao Chử Thanh Ngọc lại nói vậy. Nó đáp: "Chân ta cho ngươi đấy. Khi cắt thì nhẹ tay một chút."
Nói xong, nó duỗi thẳng hai chân, nằm yên, vẻ mặt sẵn sàng để y "xâu xé".
Chử Thanh Ngọc: "..." Ngươi nghĩ ta đang cắt bánh kem sao?