"Sở Vũ! Mở cửa! Chúng ta biết ngươi ở bên trong! Mau mở cửa!" Tiếng gõ cửa vang lên, cùng với giọng nói của gã râu quai nón.
Rõ ràng, họ đã không đào được thứ mình muốn ở linh điền, nên lại quay sang tìm y. Suy cho cùng, trong khoảng thời gian này, linh điền đó đều do y quản lý. Chử Thanh Ngọc thở dài, y nhận ra mình đã quá dễ dãi, để những kẻ này được đà lấn tới. Quả nhiên, thỉnh thoảng vẫn nên tỏ ra điên cuồng một chút thì tốt hơn.
Phương Lăng Nhận mở cửa, quả nhiên bên ngoài là gã râu quai nón cùng vài người khác. Mục đích của họ rất đơn giản: muốn biết y có đào sâu lớp đất dưới linh điền hay không. Việc xới xáo lớp đất nông rất bình thường, vì việc trồng linh thực cần phải xới đất và bón phân. Nhưng lớp đất sâu thì đa phần không cần thiết.
Gã râu quai nón cũng không ngốc, không trực tiếp hỏi Chử Thanh Ngọc có đào được gì không, mà tiếp tục vòng vo về chuyện linh phân.
"Sở Vũ, ngươi thành thật khai báo! Có phải ngươi đã động đến lớp đất sâu trong linh điền, chôn linh phân có hại xuống đó không? Ta nói cho ngươi biết, ngươi không lừa được chúng ta đâu!"
Chử Thanh Ngọc cười khẩy: "Vị đạo quân này, ngươi có phải suy đoán quá nhiều không? Hở ra là linh phân có hại, là ngươi không tin lời Bạch quản sự vừa nói sao? Ngài ấy đã xem qua linh điền, nói mọi thứ đều bình thường. Giờ ngươi lại đến đây giáo huấn ta, có phải vì ngươi vừa chôn thứ không nên chôn xuống, giờ định vu oan cho ta không?"
Gã râu quai nón: "Hừ! Ai vu oan cho ngươi! Rõ ràng là ngươi không thành thật, đi đường tà đạo, muốn kiếm lợi từ linh điền của tông môn!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT