Sáng sớm, nắng len qua kẽ trúc, rắc xuống nền gạch từng vệt vàng nhạt. Trong căn phòng nhỏ, Phương Di khẽ chớp mắt, hai má còn ửng hồng vì hơi ấm chăn. Nàng chậm rãi ngồi dậy, thay váy trắng giản dị, tay áo thêu hoa lan mờ, rồi như thường lệ, bước đến đình nhỏ sau viện thỉnh an sư phụ.
Đình vẫn tĩnh lặng như bức thủy mặc. Hương trà thanh khiết quẩn quanh, làn khói mỏng như sương sớm.
“Sư phụ?” – nàng khẽ gọi.
Đáp lại nàng là một tiếng nhẹ nhàng:"ừm, ngồi đi". Nàng đã quen với điều này – mỗi sáng, Tiêu Tử Mặc thường lặng lẽ pha trà, trầm mặc giữa khung cảnh xanh mướt.
Phương Di ngồi xuống. Trên bàn là bát cháo sen hạt bạch ngọc – món nàng từng nhắc thích ăn. Không rõ là vô tình hay cố ý, nhưng sáng nào cũng có món hợp ý nàng thay đổi luân phiên.
Nàng cúi đầu, ăn từng muỗng nhỏ, vẻ mặt hạnh phúc như mèo con được nuông chiều. Ăn xong, nàng thu dọn chén đũa, dịu giọng:
“Con ăn xong rồi, giờ đi học đường ạ.”
Tiêu Tử Mặc đứng cách đó không xa, mắt cụp xuống, áo bào trắng khẽ lay. Một lát, giọng hắn vang lên nhẹ như gió:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT