Sự yên lặng lại bao trùm căn phòng. Chung Đường cúi đầu dùng kim linh trêu chọc Hoàng Ly Nhi, rồi như vô tình hỏi theo: "Phải rồi, Tưởng viên ngoại, sau đó ông có làm theo lời người phụ trách nói không?"
Tưởng viên ngoại nghẹn họng. Một lúc lâu sau, ông mới nói: "Chưa từng... Không những chưa từng, mà ta còn..."
Ông không thể nói tiếp. Tống lão quản gia vội vàng dâng chén trà. Sau khi uống một chút, Tưởng viên ngoại mới tiếp tục: "Lần thứ hai ta thấy nó đã là năm sáu năm sau. Khi đó, ta vừa được phong Lễ Bộ Thị lang, phụng mệnh của Thánh Thượng để giám sát việc xây dựng Bách Tử đài ở quán Thái Uyên."
"Địa điểm ban đầu của Bách Tử đài vốn là một ngôi đền nhỏ, vì bị bỏ hoang lâu ngày nên có nhiều chim chóc làm tổ. Khi ta đến giám sát việc tháo dỡ, ta lại gặp nó..."
"Nghĩ lại thì khi đó, có lẽ nó đã làm tổ trong ngôi đền hoang phế đó," Tưởng viên ngoại đau khổ, khó khăn nhớ lại: "Nó cũng nhìn thấy ta, bay đến và không ngừng kêu khóc với ta. Ta... ta đã định giúp nó, nghĩ ít nhất cũng phải dành chút thời gian phái người vào dọn tổ và trứng của nó ra."
"Nhưng, nhưng lúc đó ta không phải là người duy nhất giám sát công trình. Họ đã ra lệnh tháo dỡ. Nếu ta vì một chuyện hoang đường như vậy mà ra mặt ngăn cản, chắc chắn sẽ có người tấu lên Thánh Thượng."
Chung Đường nghe xong, khóe miệng vẫn giữ nụ cười, nhưng nụ cười đó lại trở nên lạnh lẽo. Bỗng, cậu cảm thấy lòng bàn tay nóng lên. Ngước lên nhìn, thì ra là Lý Tị Chi đặt chén trà nóng vào tay cậu.
"Uống đi."
Chung Đường nhìn y, lắc đầu và nói nhỏ: "Trà này nghe đã thấy đắng rồi. Lát nữa ta sẽ mang cho đạo trưởng chút bánh đậu đỏ, như vậy mới hợp."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play