Chương 7
An Nguyễn tỉnh dậy thì vừa hay nhìn thấy Chu Ngôn đang dùng xe đẩy kéo về hai khúc thân cây to. Cậu tò mò liếc nhìn vài lần nhưng cũng không nghĩ nhiều, tưởng chắc là mang về để chẻ củi đốt lửa.
Buổi chiều, khi An Nguyễn đi theo Chu Liên Hoa học thêu, Chu Ngôn lại yên lặng ở sân chẻ cây làm ván gỗ.
An Nguyễn trước nay chưa từng cầm kim chỉ, cây kim thép nhỏ xíu cầm trong tay cứ trơn trượt, chẳng chịu nghe lời, mấy lần suýt nữa đâm vào ngón tay.
Cậu cúi đầu nhìn vải thêu, mấy đóa hoa mai méo xệch, vặn vẹo chẳng ra hình dáng gì, nhìn qua còn tưởng là mấy quả đào to tướng.
Chu Liên Hoa nhìn bộ dạng luống cuống tay chân của cậu, không nhịn được hỏi:
“Con không được mẹ kế dạy thêu sao?”
Ở Đại Vũ triều, bất kể nhà giàu hay nghèo, phu lang hay cô nương đều phải biết làm việc thêu thùa chút ít. Không cần giỏi nhiều, nhưng ít ra cũng phải biết vá may, khâu giày, dệt vải để may đồ mới.
Nhìn dáng vẻ ngơ ngác của An Nguyễn, rõ ràng là chưa từng được học.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT