Quý Ức vuốt phẳng nếp nhăn cuối cùng trên ga trải giường, chăn đệm trên giường gỗ ngay ngắn, gọn gàng như vừa chụp ảnh tạp chí. Cậu nhìn quanh một lượt, gật gù hài lòng, vỗ tay một cái rồi bước ra cửa, kéo theo ba kiện hàng chuyển phát nhanh và vali đến cửa lớn.
Trời vẫn chưa tối hẳn, ánh hoàng hôn nhuộm nửa bầu trời vàng rực.
Hộp giấy rơi xuống đất phát ra tiếng trầm nặng, nhưng vẫn không lấn át được âm thanh khẽ khàng từ bụi cỏ gần đó. Quý Ức không quay đầu, chỉ liếc sang — trong bụi cỏ, lờ mờ thấy một cái đầu lông xù màu vàng sẫm.
Cậu bước về phía đó một bước, cái đầu nhỏ lập tức rụt vào bụi cỏ, rồi một con thỏ mập mạp nhảy lóc chóc từng bước, vừa muốn nhìn lại Quý Ức, vừa cảnh giác như sợ cậu.
Quý Ức nhìn chăm chú con thỏ, khóe môi bất giác cong lên. Quả nhiên môi trường ở đây quá tốt, cửa nhà mà cũng gặp được thỏ rừng.
Nhưng chứng cứ rõ ràng nhất cho môi trường nơi này không phải con thỏ, mà là cái gốc cây già cách đó không xa. Quý Ức liếc qua, thấy dưới gốc cây vẫn còn vết tích được “cung phụng”. Nơi này mà môi trường kém thì làm sao cây thành tinh nổi?
Từ nhỏ đến lớn, chuyện học hành, công việc hay xã giao, Quý Ức không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, nhưng cũng chưa từng gặp trở ngại lớn. Ngoài lần thất nghiệp kéo dài này, cuộc đời cậu khá êm đềm. Gia cảnh ổn, cha mẹ hòa thuận, lại thương yêu cậu hết mực.
Cậu phải thừa nhận, so với nhiều người, mình sống khá dễ chịu. Nhưng giờ đây, đứng trước mái nhà cũ kỹ, rời xa phố xá bê tông cốt thép, lần đầu tiên cậu cảm nhận được sự bình yên thực sự.
Như thể sau khi tới đây, bao phiền muộn, ham muốn vật chất đều tan biến, chỉ còn lại sự thư thả.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play