Sắc trời đã tối, hai người trở về cũng đã muộn, vì vậy dứt khoát lên phố mua mấy cái chăn đêm, sửa lại giường cũ trong gian phòng, chuẩn bị ở tạm lại một đêm.
Buổi tối nằm trên giường, Tiêu Sơn ôm thê tử của mình, trầm giọng nói: “Trinh nhi, nếu sau này ta có thể làm tướng quân, chúng ta cũng có thể ở một nơi rộng lớn như phủ tướng quân vậy. Ta nghe nói phó tướng còn có nhà riêng đấy.”
Những nguyện vọng này, trước đây Tiêu Sơn chỉ dám nghĩ ở trong mơ, không có mặt mũi nói cho người khác biết. Bất quá lần này hắn đã trở thành Bách phu trưởng, hơn nữa được Phùng Trinh khích lệ, trong lòng hắn đột nhiên cảm thấy tương lai mình cũng sẽ có được một ngày như thế.
Tương lai, bản thân sẽ để cho cuộc sống của Trinh nhi ngày càng tốt hơn. Không cần bởi vì ở trong một ngôi nhà cũ nát như vậy mà vui vẻ. Hắn sẽ để cho Trinh nhi sống trong một ngôi nhà lớn như là phủ tướng quân.
Đợi hồi lâu, người trong lòng cũng không có đáp lại. Tiêu Sơn cúi đầu nhìn xuống, thấy Phùng Trinh đã nhắm mắt ngủ ngon lành. Có lẽ là bởi vì thời tiết lạnh giá, còn duỗi tay vào trong xiêm y của hắn, thân thể dựa gắt gao vào người hắn.
Tiêu Sơn hít một hơi, ôm Phùng Trinh vào trong ngực của mình.
Ngày hôm sau, hai phu thê dậy thật sớm. Phùng Trinh tinh thần sảng khoái, nhưng Tiêu Sơn thì có đôi mắt xanh và bộ dáng mệt mỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play