“Nương, chuyện này đại ca thật quá đáng, thế nhưng lại nuôi dưỡng người Phùng gia, không nuôi ngài cùng với cha, đúng là khuỷu tay hướng ra ngoài mà.”
Quách Thúy Hoa ở một bên thêm mắm thêm muối nói.
Tiêu lão thúc liếc xéo nàng ta một cái, rồi nhìn Tiêu Ngô thị: “Quên đi, Sơn tử bây giờ đã trưởng thành, chúng ta không thể quản được. Dù sao trong nhà cũng không thiếu ăn thiếu mặc, hắn thích thế nào thì thế ấy đi.”
Khi Tiêu lão thúc còn trẻ cũng là ở trên chiến trường nhặt lại được cái mạng, sau khi trở về cũng chỉ muốn sống yên bình. Cho nên bao nhiêu năm nay, thê tử làm chủ trong nhà, ông ta cũng mặc kệ.
Trong nhà thích như thế nào thì cứ vậy. Nhưng hiện tại trong nhà càng ngày càng loạn, khiến ông ta thật sự không thoải mái.
Tiêu Ngô thị chỉ vào ông ta: “Ô ng cái lão không có tiền đồ, nếu như ông có ích một chút, nghịch tử kia cũng không dám ngỗ nghịch bất hiếu như thế.”
“Cái bà này, sao lại không nói lý như vậy…” Tiêu lão thúc cũng tức giận dứt khoát không để ý tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT