Hắn cười tỉnh, phát hiện hóa ra chỉ là mơ.
Trong tròng mắt đen hẹp dài, có một giọt nước mắt chậm rãi rơi xuống.
Hắn xốc tay áo lên, nhìn dây đỏ đeo trên cổ tay. Đây là thứ hắn giật xuống trên người Tần Mạn Kiều, vào lần cuối cùng bọn họ gặp nhau.
Nếu không có sợi dây đỏ này, thì hắn chỉ sợ là mình đã bị ảo giác. Tần Mạn Kiều thật sự chưa từng xuất hiện trong cuộc đời hắn.
“Điện hạ, tới giờ, nên dậy rồi.” Lý Phúc An kêu lên.
Sở Nghiêu đứng dậy, rửa mặt xong, liền vào triều. Hạ triều ăn cơm xong, lại đón xe đến Hoàng Lăng.
Hắn cho rút hết binh lính đã được phía đi tìm Tần Mạn Kiều ra ngoài, trong Hoàng Lăng chỉ còn lại có hắn và Ảnh Vệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play