Tần Thiên Hạo lập công ở Huyện Ngọc Phủ, sau khi trở lại Kinh Thành, liền được Minh Sùng Đế xếp vào Hắc Lân Quân, mở ra một đội quân chuyên thu các loại kỳ môn dị sĩ như hắn.
Tần Thiên Hạo trở thành thủ lĩnh của đội này, nghiên cứu ra không ít đạn dược có uy lực mạnh mẽ.
Trước mặt thánh thượng, cũng rất có mặt mũi.
Tần Mạn Kiều ngẩng đầu nhìn Sở Nghiêu, phát hiện khuôn mặt hắn đen như đít nồi.
“Điện hạ, hay là thôi đi, ta ở ngay trong điện, không đi ta, chàng để cho cha mẹ ca ca và đệ đệ, tỷ tỷ vào cung một chuyến. Chắc chắn là bọn họ đều rất nhớ ta.”
“Ta cũng cực kỳ nhớ nàng, nàng nhìn ta đi, nhớ tới hao mòn.” Sau khi Tần Mạn Kiều trở về, Sở Nghiêu lo được lo mất. Ba ngày hai bận không chịu lên triều, đa phần là phải trông coi Tần Mạn Kiều, còn nhìn đứa bé kia cười ngây ngô.
Tần Mạn Kiều mỉm cười, đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của Sở Nghiêu: “Gầy là có gầy, nhưng vẫn là Thái Tử điện hạ anh tuấn nhất. Mau đi mời bọn họ vào cung một chuyến đi. Lúc nhìn thấy đệ đệ của ta, chàng cứ nói với hắn. Nếu sau này còn mang thuốc nổ vào Đông Cung, thì đừng tới gặp người tỷ tỷ này nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play