Cuối cùng, Liêu Thế Thành từ thiếu niên tóc đen, đợi đến khi trở thành ông lão tóc bạc trắng.
Hoàng triều Sở Thị Đại Chu đã bị gia tộc Liêu Thị mạnh mẽ phá vỡ, trưởng tử của Liêu Quốc Công trở thành tân hoàng.
Liêu Thế Thành là Các Lão quyền lớn trong triều, nhưng hắn cũng không đợi được Tần Mạn Kiều mở mắt ra, nhìn non sông thái bình thịnh thế do hắn tạo nên.
Vào một khắc cuối cùng khi sinh mạng kết thúc, hắn dùng bàn tay già nua, vuốt ve dung nhan vẫn còn như thời thiếu nữ của nàng.
Đau đớn, bất đắc dĩ, chua xót mà mỉm cười. Hai mắt đầy nếp nhắn, chảy ra nước mắt nỏng bỏng, khổ sở nói: “Kiều Kiều, ở đây không có đấu tranh mưu kế và thù hận. Có cha mẹ mà nàng yêu, có các ca ca của nàng, vì sao nàng không thể mở mắt nhìn ta lấy một lần chứ? Ta chỉ là muốn, bù đắp cho nàng thật tốt.”
“Thời gian của ta không còn lại nhiều lắm, nàng có thể mở mắt nhìn ta một lần được không?” Liêu Thế Thành nhìn khuôn mặt không hề cử động của nàng, cuối cùng bật cười “ha ha ha”: “Thôi thôi.”
Hắn tự tay lấy chuỗi phật châu đặt trên người Tần Mạn Kiều xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT