“Cả đời này dài như vậy, nàng bảo một mình ta làm sao sống tiếp được đây?”
Một mũi tên “Phập” một tiếng, đâm xuyên qua người Sở Nghiêu, máu lập tức trào ra khỏi miệng hắn.
Tần Mạn Kiều theo bản năng trừng lớn hai mắt, nhìn nam tử xấu xí đang lung lay sắp ngã bên giếng, bệnh đau tim lại tái phát.
Nàng ôm lấy lồng ngực của mình, chịu đựng cơ thể run rẩy, không có trả lời câu hỏi của Sở Nghiêu.
“Nàng xem.” Sở Nghiêu lấy mười hai tấm bùa bình an do nàng cầu tới ra: “Đây là nàng cho ta, lúc đi Huyện Ngọc Phủ. Ta đều đeo ở trên người. Chỉ cần nhìn thấy chúng nó, ta liền cảm giác như nàng đang ở ngay bên cạnh, ở kinh thành chờ ta về. Bây giờ ta tới rồi, nàng có đi theo ta hay không? Kiều Kiều, nàng đi theo ta đi.”
Liêu Thế Thành kéo cung ra, chuẩn bị bắn tên, Tần Mạn Kiều lập tức bắt lấy tay hắn, đau khổ hô to: “Thả hắn, để hắn đi. Để hắn đi đi, đừng giết hắn.”
“Kiều Kiều, người này suýt chút đã làm nàng mất mạng rồi. Ta tuyệt đối sẽ không cho phép hắn còn sống.” Liêu Thế Thành nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play