Trong lòng Tần Mạn Kiều chua chua, ôm lấy Tạ Diệu Lan, nhẹ nhàng vuốt ve vai nàng: “Diệu Lan, muội có gì buồn thì cứ kể với ta, đừng giấu ở trong lòng. Muộn phiền lâu, muội sẽ sinh bệnh đó.
Diệu Lan cũng là người số khổ.
Kiếp trước, sau khi người thân không còn lại ai, nàng ấy cơ khổ không nơi nương tựa rời Định Kinh đi lấy chồng xa.
Khi nghe thấy tin tức của Tạ Diệu Lan lần nữa, chính là lúc Văn gia phái người báo tang.
Khi đó Tần Mạn Kiều chỉ hơi hoảng hốt một chút, thầm than thế sự khó lường.
Bây giờ ôm Tạ Diệu Lan, Tần Mạn Kiều mới thật sự cảm nhận được nỗi phiền muộn nặng nề trên người nàng ấy.
Nàng nghĩ, Tạ Diệu Lan thật sự rất mệt mỏi. Cha mẹ lần lượt qua đời, ca ca ngã xuống, người duy nhất có thể cầm cự mọi chuyện trong nhà chỉ còn lại mình nàng ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT