Trong xe ngựa đột nhiên truyền đến tiếng khóc của Tần Mạn Ca.
Giọng nói lo lắng của Trương Thị cũng theo đó mà truyền đến: “Mạn Ca, khóc đi, khóc rồi thì trong lòng mới dễ chịu một chút. Nguyên Tu đã chết rồi, con không thể cứ sống mãi trong quá khứ như thế được. Còn có nương, nương ở đây với con.”
Giống như là đã tìm được nơi để phát tiết, tiếng khóc thống khổ kia liên tục vang vọng: “Mẫu thân, con mệt mỏi quá, chờ đợi thật sự rất mệt. Chàng sẽ không bao giờ trở lại được, con không đợi được Ngụy Nguyên Tu rồi…”
Trong rừng sâu, một bóng người nhỏ gầy bàng hoàng đứng đó, âm thầm siết chặt hai tay.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm chỗ xe ngựa Tần Mạn Ca, đôi mắt dần đỏ lên một vòng.
Hắn là Ngụy Nguyên Thanh, mới vừa diệt thổ phỉ cùng Tần Thiên Lang trở về, hắn biết Tần Mạn Ca còn đang ở Cung Ngũ Đế, nên cố ý chạy tới đưa một thứ.
Nhưng bây giờ xem ra, thứ kia đã không còn dùng được nữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT