Tạ gia, bà mối vừa đi, Tạ Diệu Lan đã vào phòng, hai mắt đỏ bừng nhìn nam tử trên giường: “Ca, huynh cứ gấp gáp muốn gả muội đi như vậy sao?”
Tạ Tầm dùng khăn tay che miệng, ho khan chừng mấy tiếng, giọng nói hư nhược yếu ớt: “Ta không có nguyện vọng nào khác, chỉ hy vọng trước khi chết, có thể nhìn thấy muội muội rạng rỡ xuất giá. Giao muội cho người tốt, đợi khi ta đến cửu tuyền, cũng có thể bàn giao lại với cha nương.”
Tạ Diệu Lan nghẹn ngào, đứt quãng nói: “Ai nói là huynh sẽ chết chứ? Ai cho phép huynh chết! Mỗi ngày Thái Tử điện hạ đều tới thăm huynh, Tôn Thái Y và Triệu Thái Y còn đang trông giữ ngoài viện.”
Tạ Tầm yên lặng câu môi cười: “Chết không đáng sợ, huống hồ thân thể của ta, chính ta biết. Diệu Lan, vừa rồi bà mối kia đưa tới mấy đối tượng rất phù hợp. Có một người từng là thuộc Ngụy Gia Quân, chỉ là sau này Ngụy Gia Quân bị hoàng thượng cắt mất một nửa, hắn liền đến làm trong binh doanh Liêu Thị.”
“Cũng là người trong quân doanh mà ta từng có giao tình. Trưởng tử Văn gia Văn Vĩnh Nghĩa, chỉ kém muội bốn tuổi, nhưng đã luyện thành một thân võ nghệ rất tốt. Trong hậu viện chỉ có một thông phòng, làm người vô cùng đoan chính, tính cách cũng ôn hòa, ca ca có ý để muội kết thân với hắn. Mặc dù Văn gia không ở kinh thành, nhưng kinh thành là nơi đầm rồng hang hổ, muội ra bên ngoài, hẳn là sẽ an toàn hơn ở lại đây.”
Cho dù hắn luôn một mực ở trong nhà, nhưng lại hiểu rõ chuyện bên ngoài như lòng bàn tay.
Ham muốn cướp ngôi của Liêu hoàng hậu ngày càng lớn, chắc chắn hoàng thất sẽ có một trận phân tranh loạn thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT