Tần Mạn Kiều nói xong, liền bỗng nhiên hung hăng đẩy mạnh Tần Nguyệt Hề ra.
Tần Nguyệt Hề nặng nề lui ngã về sau, hai tay chống lên nền đất, gương mặt thất hồn lạc phách.
Lúc trước nàng ta cảm thấy, có Thần Vương làm chỗ dựa, coi như không có Tần gia, nàng ta cũng có thể ở trong Thần Vương Phủ đánh cược, chỉ cần chiếm được một thân phận tại Thần Vương Phủ, nàng ta vẫn có thể hướng hết vinh hoa phú quý.
Nhưng đạo thành chỉ đêm qua, đã trực tiếp đánh vỡ mộng tưởng của nàng, cho nên, bây giờ nàng ta không thể không ôm chặt cây to Bình Chương Vương Phủ này.
Thế là, trong nháy mắt Tần Mạn Kiều đẩy nàng ta ra, Tần Nguyệt Hề liền mãnh liệt nhào hướng Tần Mạn Kiều, hai tay ôm chặt lấy hai chân Tần Mạn Kiều, khóc lớn nói: “Lục muội muội, van ngươi, cầu ngươi bỏ qua cho ta đi, ta đã mất hài tử, mất đi thân nhân rồi, ta không thể không làm Ngũ tiểu thư Tần gia được. Hoàng Thượng nói biếm ta làm thứ dân, vậy ta có thể làm nha hoàn bên cạnh ngươi, nếu như không được, vậy để ta ở lại bên cạnh cha, làm nha hoàn bưng trà rót nước, phụng dưỡng cha mẹ, báo đáp ân tình nuôi dưỡng của hai người. Ta chỉ cầu một chỗ dung thân, không còn yêu cầu gì khác.”
Tốt cho một cái “không còn yêu cầu gì khác.”
Chính bởi vì câu “không còn yêu cầu gì khác” này của nàng ta, mà làm hại nàng và người Tần gia thật khổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT