Hôm nay Hứa Huấn có ít tiết, và đều diễn ra vào buổi sáng.
Sau khi anh dạy xong hai tiết, những học sinh tò mò về tình trạng của anh cũng đã chính thức xác nhận là thầy giáo không sao cả. Thế là không khí ồn ào lại trở lại như thường ngày.
Tất nhiên, mọi người vẫn rất tò mò về Hứa Huấn và Hoắc Cảnh Châu. Nhưng không ai dám đến hỏi Hứa Huấn, nên họ đều xúm lại Hoắc Cảnh Châu và Hoắc Cảnh Khâm để buôn chuyện. Hoắc Cảnh Khâm đang trong tâm trạng rất tệ, ai đến hỏi cậu ta cũng mắng xối xả. Mắt cậu ta không rời khỏi Hoắc Cảnh Châu, gần như muốn trừng thủng một lỗ.
Thế nên, chẳng ai thích hỏi Hoắc Cảnh Khâm nữa. Hỏi không ra gì mà còn bị mắng. Mọi người đều chuyển sang Hoắc Cảnh Châu, hy vọng có thể moi được vài điều.
Dù Hoắc Cảnh Châu ít nói, nhưng cậu không mắng người.
Đáng tiếc là, dù không còn ai bắt nạt Hoắc Cảnh Châu trong giờ giải lao, Hứa Huấn vẫn đúng giờ đến dẫn cậu bé đến văn phòng để phụ đạo.
Sách vở của Hoắc Cảnh Châu vẫn ở nhà họ Hoắc. Hầu hết sách cũ đều bị vẽ bậy, thậm chí có người còn xé sách giáo khoa của cậu. Hứa Huấn biết chuyện, không đến nhà họ Hoắc đòi lại sách cũ, mà trực tiếp bỏ tiền mua cho cậu bé một bộ mới ở trường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT