Chúc Thiên Linh chợt quay đầu lại.
Giả Tưởng mặc thanh trúc trường bào, ánh tuyết phản chiếu làm những hoa văn trên áo lay động, anh tay ôm lò sưởi, lơ đãng sai thị nữ đốt đèn. Sau này, Chúc Thiên Linh mới biết từ miệng Xuân Bán, rằng Giả Tưởng thích nhét bùa vào lò sưởi để dùng khi cần thiết.
Lâm Hoa đứng bên Giả Tưởng vâng lời, cầm một chiếc đèn linh dẫn đường vào sân. Những phù văn khắc trên tường phát ra ánh sáng huỳnh quang mờ ảo, từng đốm, từng đốm như chốn bồng lai tiên cảnh.
Những ánh sáng trắng lơ lửng giữa không trung càng làm tăng thêm vẻ đẹp mông lung của Giả Tưởng. Thấy Chúc Thiên Linh nhìn mình, anh vẫn thong dong vuốt lại tay áo, để lộ ra những hoa văn chìm ẩn dưới lớp lụa lạnh lẽo, tựa như những họa tiết ma quỷ dụ hoặc, câu hồn như yêu hồ.
Những ấn tượng ban đầu giữa người với người thường dễ phai nhạt, nhưng với Giả Tưởng thì hầu như không ai có thể quên được. Chúc Thiên Linh có thể xem thường sự giả tạo cao ngạo của Giả Tưởng, nhưng không thể phủ nhận vẻ đẹp chân thật của anh.
Giả Tưởng không hề hay biết Chúc Thiên Linh hoàn toàn công nhận vẻ đẹp đó, mà vẫn đang chìm đắm trong cảm xúc khi lần đầu nhìn thấy Lôi Thanh.
Ngoài tên Trần Nhạc Hành vô tâm, khoe khoang đồ đằng không chết người khắp nơi, Lôi Thanh, kẻ xuyên không táo bạo đến mức bất chấp tất cả này, là một trường hợp khá hiếm gặp
Anh cười lạnh nói: “Thế nào? Không có bằng chứng sao?”
Một sợi dây nhỏ nối liền trong đầu Lôi Thanh, hắn ngỡ ngàng quay đầu nhìn Chúc Thiên Linh. Hai người này, ngay cả nụ cười lạnh cũng giống nhau như đúc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT