Hán Việt: Nhĩ tại giáo ngã tố sự?
Tác giả: Quảng Cáo Vị Chiêu Tô Trung
Tình trạng: Hoàn thành
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Huyền huyễn, Tu chân, Hệ thống, Xuyên thư, Chủ công, 1v1, Đọc tâm, Mỹ cường thảm, Cố chấp, Nam mụ mụ
Văn án:
Giả Tưởng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết long ngạo thiên kiểu nghịch tập, trở thành một công tử bột kiêu ngạo, chuyên đi vả mặt người khác rồi bị vả lại. Thời gian để hắn hoàn thành nhiệm vụ và trở về thế giới thực đã cận kề.
Tin vui là: Giả Tưởng đã liên kết với một hệ thống cảm hóa, chỉ cần cảm hóa được trùm phản diện cuối cùng là Chúc Thiên Linh, hắn có thể trở về nhà.
Tin xấu là: Hệ thống này hoạt động theo chế độ "đại trà", tức là Chúc Thiên Linh chỉ có một, trong khi số lượng người xuyên không để công lược thì lại vô số.
Giả Tưởng tự kỷ ba ngày ba đêm, sau đó hắn bỗng ngộ ra một đạo lý: chỉ cần tránh xa Chúc Thiên Linh, hắn vừa có thể thoát khỏi số phận pháo hôi trong nguyên tác, lại vừa tránh được sự cạnh tranh và tính toán của những người cùng công lược khác. Một mũi tên trúng hai đích!
Giả Tưởng hoàn toàn thông suốt!
Thế là Giả Tưởng quyết định nằm im bất động
Thế nhưng, ai có thể nói cho Giả Tưởng biết, tại sao Chúc Thiên Linh lại chỉ tìm đến mỗi mình hắn không?
Người cuộn tròn bị thương ở trong sân hắn cầu xin được nhận nuôi là Chúc Thiên Linh, người nửa đêm chui vào chăn hắn gọi "mẫu thân" cũng là Chúc Thiên Linh, người ghen tuông rồi dỗi hờn, làm nũng khi thấy hắn nói chuyện với người khác cũng là Chúc Thiên Linh.
Chưa kịp hiểu ra nguyên cớ, một tai nạn bất ngờ xảy ra, Giả Tưởng buộc phải giả chết.
Sau khi trở về, hắn phát hiện vấn đề còn nghiêm trọng hơn nữa.
Dưới ánh nến lung linh, rèm lụa lay động.
Chúc Thiên Linh đang mân mê một sợi dây thừng, đầu ngón tay lướt trên làn da trắng muốt của Giả Tưởng. Y chậm rãi vuốt ve, nhẹ nhàng cuốn lấy.
Giữa những lời thì thầm bên tai, tiếng xích vàng vang lên leng keng. Y kéo tay Giả Tưởng đặt lên bụng mình, khẽ vuốt lên phần bụng đang nhô lên.
“Hứa với ta.”
Giọng y nhẹ như lông hồng, nhưng tình yêu và hận thù lại nặng tựa núi Thái Sơn. “Ngươi sẽ không bao giờ rời xa ta, được không?”
Sau một đêm hoan ái, trời đã sáng tự lúc nào.
Nhìn đại phản diện ngủ ngon lành trong lòng mình, Giả Tưởng ngơ ngác.
Rốt cuộc là sai ở đâu rồi? (Dấu chấm hỏi đen thui)
Chúc Thiên Linh có một bí mật: y có thể nghe thấy suy nghĩ của những người xuyên không.
Y biết mình chỉ là một kẻ lót đường cho nhân vật chính, biết rằng những người xuyên không kia đều đầy rẫy sự tính toán. Y hiểu rõ số phận mình đầy chông gai, chẳng qua chỉ là một câu chuyện cười cho người khác mua vui mà thôi.
Cảm hóa ư? Y không cần.
Cho đến khi, Chúc Thiên Linh gặp được Giả Tưởng.
CP: Công ngụy "lãnh đạm" kiểu ông bố bỉm sữa x Thụ âm hiểm cố chấp, phản diện
PS: Giả Tưởng công, Chúc Thiên Linh thụ, 1v1 chủ công, tu tiên theo cách riêng, nhiều giả thiết, có chút yếu tố khắc hệ.
Tag: Tiên hiệp tu chân, hệ thống, xuyên sách, mỹ cường thảm, đọc tâm
Góc nhìn nhân vật chính: Giả Tưởng tương tác với Chúc Thiên Linh
Khác: Giả chết, cảm hóa
Tóm tắt: Giả chết xong bị phản diện nhốt trong phòng tối thì phải làm sao?
Ý nghĩa: Thiếu niên có mộng, không nên chỉ dừng lại ở sự rung động mà cần phải biến thành hành động.