“Xôn xao ——”
Bồn cầu xả nước. Sau tấm kính mờ, bóng người đung đưa.
“Răng rắc” một tiếng, cửa mở. Chu Kiến Sơn chống tay lên tường đi ra, bước chân loạng choạng, mặt mày trắng bệch.
Trần Hủ tóc mái ướt sũng, nước nhỏ từ má trượt xuống, đuôi tóc phía sau rối bời. Cổ áo cũng ướt, cả người trông chẳng có chút sức sống nào.
Anh phát hiện dù dùng bao nhiêu nước lạnh tạt vào mặt thì đầu óc vẫn mơ màng. Thật ra đã lâu lắm rồi anh không uống rượu.
Hai năm trước, anh uống nhiều lắm. Khi đó Lưu Nhất Chu còn độc thân, hay kéo anh đi ăn, chỉ cần một cú điện thoại gọi tới thì Trần Hủ thường vừa tỉnh ngủ đã bị lôi đi.
Anh sống ngày đêm đảo lộn, nửa đêm không ngủ, ban ngày không tỉnh.
Cuộc sống tạm bợ thôi, có khác gì đâu. Hồi nhỏ anh cũng chẳng từng nói mình muốn làm phi hành gia, cũng chẳng từng nói muốn làm nhà khoa học.
Không tiền thì đi kiếm, kiếm được chút nào thì xài chút nấy. Một mình ăn no, cả nhà không ai đói, giữ cho khỏi chết đói là được rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play