Mùa hè, trời tối muộn, lại thêm nhà họ Bạch ở ngay chân núi nên việc lên núi để nói chuyện riêng rất thuận tiện.
Lâm Vĩnh Thành vốn cẩn thận chọn nơi chốn, chắc chắn sẽ muốn tìm một chỗ kín đáo để nói chuyện. Huống hồ lần này là Lâm Vĩnh Nghiệp chủ động tìm đến, chỉ cần hai anh em họ không nói ra thì đâu có ai biết họ đã nói những gì.
Lâm Vĩnh Nghiệp gật đầu, "Vậy lên núi nói đi."
Hai anh em, một trước một sau đi về phía sau núi.
Trên đường đi, Lâm Vĩnh Nghiệp vẫn không khỏi cảm thán, "Chú ba này, thật ra anh vẫn luôn rất nể phục chú. Sinh ra trong cái nhà nát bét như vậy mà chú vẫn có thể tự mình vươn lên. Anh thì không được, đời này chắc chỉ có thể giằng co với họ thôi."
Những lời hắn nói đều là thật lòng, thấy Lâm Vĩnh Thành sống tốt, hắn rất phục. Lâm Vĩnh Thành đã gây dựng được mọi thứ từ hai bàn tay trắng, sống một cuộc đời rạng rỡ bằng chính năng lực của mình. Không giống Lâm Vĩnh Gia, ỷ vào tài nguyên của cả nhà mà vẫn chẳng nên trò trống gì.
"Anh hai đừng hạ thấp mình như thế." Lâm Vĩnh Thành đáp, "Chỉ cần anh có ý chí, lúc nào muốn thoát ra cũng chưa muộn. Lâm Vĩnh Gia là một kẻ vô dụng, ngoài dựa dẫm cha mẹ thì chẳng được tích sự gì. Còn anh tuy chưa bước ra ngoài, nhưng cũng đâu có sống dựa vào người khác."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT