"Ôi, sao trước đây ta không nghĩ ra chứ?"
Trước đó bà ta chỉ sợ hãi, đầu óc lúc nào cũng quanh quẩn con số bốn trăm đồng, không nghĩ đến việc tiền lương có thể hoàn vốn.
Giờ nghĩ lại, bốn trăm đồng thật sự là khoản đầu tư đáng giá!
Với suy nghĩ đó, ông Lâm lại càng mơ mộng.
"Nếu không được thì nhường căn phòng của thằng ba cho thằng hai đi. Hai đứa con trai của lão nhị sắp lớn rồi, ở chung với cha mẹ cũng không tiện. Hơn nữa, sau này Vĩnh Gia là người thành phố, đợi nó đứng vững trong thành, chắc chắn sẽ đón con nó lên. Lúc đó có về cũng chỉ thăm cha mẹ, một căn nhà là đủ dùng."
"Vậy... mai nói với chúng không?"
"Tối mai hẵng nói!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT