Chưa từng có bộ lạc nào di chuyển ở thời điểm bạch nguyệt, đó chính là hành động tự sát không thể nghi ngờ. Nhưng các tộc nhân bộ lạc Ban Đạt Hi đối với lần di chuyển này tràn đầy mong đợi. Đêm đó, Ba Hách Nhĩ cùng Ba Lôi Tát liền suốt đêm chạy về Nham Thạch Sơn đi chọn lựa sơn động thích hợp, cũng sửa sang lại để đi đến. Sơn động hàng năm không có người nào ở, vô cùng ẩm ướt, lúc đầu phải dùng hơi lửa hơ trên một ngày mới có thể ở được.
Mỗi người uống hết đi một chén canh hầm xương thú da xanh cùng một chén nước tăng thêm phấn thú châu của thú da xanh. Sau khi Triệu Vân Tiêu đề nghị, toàn bộ canh hầm xương phân cho các thú nhân ốm yếu bệnh tật trong bộ lạc. Nếu phải trợ giúp bộ lạc Ban Đạt Hi thoát khỏi khốn cảnh, Triệu Vân Tiêu liền không muốn nhìn thấy một thú nhân nào bị đông cứng chết, chết đói.
Nhóm ấu tể vây thành một vòng đã mệt mỏi buồn ngủ. Hiện tại không cần tiết kiệm kim thạch, trong sơn động nhóm lên năm đống lửa, ấm áp hơn nhiều. Ở thời điểm Ô Đặc đi tìm Vân Hỏa bọn họ, Nội Tháp Ni liền làm cho bạn lữ lấy ra những bộ y phục đặc biệt kia cho nhóm ấu tể mặc, còn có kim thạch cùng với mật ong lúc trước Khang Đinh giao cho ông. Trong bộ lạc bốn vị tiểu giống đực cùng một vị tiểu giống cái hiện tại cũng mặc bộ áo liền quần ấm áp đang đắp cái chăn thật dày ngủ thiếp đi. Từng đánh quá một đoàn Bì Da Nhĩ cùng Kỳ La ngủ ở trong một chăn, dựa sát vào nhau.
Tạm thời không có gì cần mình làm, Triệu Vân Tiêu oa ở trong ngực hình thú của Vân Hỏa, an tĩnh nhìn các tộc nhân Ban Đạt Hi bận rộn. Vốn là hắn muốn đi hỗ trợ, lại bị các tộc nhân ngăn cản, cũng bị Vân Hỏa cản lại. Cát Tang ở cách đó không xa cùng Đế Nặc nhỏ giọng không biết đang nói cái gì. Bên cạnh Vân Hỏa cùng Vân Tiêu chính là sáu đứa nhỏ đang ngủ. Triệu Vân Tiêu nhìn này sáu đứa bé xuất thần, Vân Hỏa dùng đầu đỉnh đỉnh hắn, hỏi thăm hắn đang suy nghĩ gì. Nơi này độ thoải mái cùng ấm áp một chút cũng kém so với Nham Thạch Sơn bên kia, Vân Hỏa cũng hối hận đáp ứng Vân Tiêu dẫn hắn tới đây. Bạch Nguyệt đối với giống cái cùng ấu tể là tàn khốc nhất, Vân Hỏa sợ Vân Tiêu bị đông lạnh, dùng hình thú so với hình người càng thêm ấm áp của y ôm chặt Vân Tiêu.
Chờ hừng sáng, Vân Hỏa liền chuẩn bị mang Vân Tiêu cùng ba trở về trước. Triệu Vân Tiêu hoàn hồn, thấp giọng thương lượng nói_: “Vân Hỏa, chúng ta nơi đó rất ấm áp, ta nghĩ… chúng ta để cho bọn nhỏ ở cùng một chỗ đi, có được không?”
Cái đuôi Vân Hỏa lắc lắc, Triệu Vân Tiêu nói_: “Chúng ta chứa đựng thức ăn đủ nhiều để nuôi mấy đứa nhỏ. Ngươi nhìn tuổi của bọn họ cùng Kỳ La không sai biệt lắm, còn có một đứa là tiểu giống cái, muốn mấy hài tử này ở trong sơn động đơn sơ chịu đựng qua cả bạch nguyệt, ta rất không đành lòng. Nhóm tiểu giống đực nếu như biến thành dã thú, lại thêm một tiểu giống cái, ngủ trên giường Kỳ La cũng không thành vấn đề.”
Vân Hỏa không có tỏ vẻ, hiển nhiên không phải là rất thích tính toán này. Triệu Vân Tiêu sờ sờ đầu Vân Hỏa, ngượng ngùng ghé vào lỗ tai y nói_: “Thân mật, chúng ta phải đi phòng tắm đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT