Triệu Vân Tiêu từ trong bao lấy ra tạp dề cùng bao tay của hắn. Hắn hiện tại lúc nấu cơm và làm việc nhà sẽ mang tạp dề, (quần áo) da lông trên người tốt như vậy làm bẩn sẽ đau lòng. Ba Hách Nhĩ đang sa sút lập tức biến thành tò mò, kia là vật gì? Ngõa Lạp cũng đã tới, Triệu Vân Tiêu cùng ông đối mặt, nhưng mà lại cúi đầu tránh đi. Ngõa Lạp nhìn hắn đi ra ngoài, hỏi_: “Đây là cái gì?”
-“Ta cũng không biết.”_Ba Hách Nhĩ muốn đi hỏi ba, lại thấy ba xoay người quay đi. Cát Tang không thích Ngõa Lạp, hiện tại lại không thích hơn. Triệu Vân Tiêu rất nhanh trở lại, trong ngực ôm một bó củi. Hắn làm tạp dề là loại buộc ở trên cổ đem phía trước che lại. Sau khi trời lạnh không những giúp bảo vệ y phục sạch sẽ, còn có thể sưởi ấm.
Cát Tang ngồi dậy. Ngõa Lạp nhìn về phía ông, Cát Tang mặt không thay đổi nói_: “Kim thạch là tài sản riêng do Vân Tiêu đem đến, là do Đồ Tá chuẩn bị.”_Những lời này khiến cho Ngõa Lạp không xuống đài được, càng làm cho Ba Hách Nhĩ cùng Khang Đinh ngạc nhiên. Kim thạch giống như là quan hệ đến sinh kế của bộ lạc nên bất kể là ai có được đều phải nộp lên cho bộ lạc. Vốn là Ngõa Lạp thấy kim thạch còn muốn hỏi Khang Đinh có phải là của công của bộ lạc hay không, nhưng lời nói của Cát Tang cho ông biết  đầu tiên là kim thạch là do Triệu Vân Tiêu mang đến, mà Triệu Vân Tiêu không phải là giống cái của bộ lạc, của cải riêng của hắn cho dù là tộc trưởng cũng không thể đụng tới. Mà kim thạch của Triệu Vân Tiêu chính là do đứa con của ông bị Thần thú nguyền rủa trong miệng Ngõa Lạp. Con ông từ lâu đã bị đuổi ra khỏi bộ lạc, đồ do con của ông lấy được đều giống như không có liên quan đến bộ lạc.
Ngõa Lạp nhìn về phía Khang Đinh, muốn cho ông đưa ra quyết định. Kim thạch quá khó khăn để có được, thời điểm bạch nguyệt nếu như có kim thạch, kia vấn đề lấy lửa sẽ được giải quyết. Cát Tang lại nói thêm một câu_: “Các ngươi ngày hôm nay đối với Thần thú phát lời thề ta đều nghe được.”
Khang Đinh mở miệng_: “Vật riêng của Vân Tiêu bộ lạc sẽ không động đến.”
Ngõa Lạp nhếch miệng rời đi. Cát Tang đối với Ngõa Lạp không khách khí làm cho Khang Đinh thật khó khăn. Cát Tang chẳng qua là lạnh nhạt nói_: “Khang Đinh, ngươi đi nói cho Ngõa Lạp, Vân Tiêu có thể là giống cái của bộ lạc Ban Đạt Hi, cũng có thể là giống cái của những bộ lạc khác. Nói hắn không nên đem Vân Tiêu làm thành người của bộ lạc, Vân Tiêu không thuộc về bộ lạc Ban Đạt Hi.”
-“Cát Tang, Ngõa Lạp cũng là vì tốt cho bộ lạc.”_Khang Đinh thật khó khăn vì bạn lữ đối với Ngõa Lạp hiểu lầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play