Triệu Vân Tiêu không biết Cát Tang là bị dạ dày hàn, hay là viêm dạ dày,hay là loét dạ dày hoặc là…ung thư dạ dày. Nhưng mà hắn hi vọng chẳng qua là bệnh bao tử bình thường. Người có thể làm cho Vân Hỏa bị mọi người không hoan nghênh vẫn trở về thăm nhất định đối với Vân Hỏa vô cùng quan trọng. Mặc dù rất giận Vân Hỏa cũng rất trách y, nhưng mà hắn vẫn muốn vì Vân Hỏa làm chút gì, ví dụ như là chiếu cố người này.
-“Cảm ơn…”_Cát Tang đột nhiên phát hiện vị giống cái mà Vân Hỏa đem đến tựa hồ rất không được. Làn da trắng nõn như thế, dung nhan xinh đẹp như thế, lại nghe không hiểu tiếng nói của ông, làm ra vài chuyện ông không hiểu. Cái vị giống cái này, là Đồ Tá từ nơi nào tìm được?
Lúc Vân Hỏa mang loại dưa này về, trong đầu Triệu Vân Tiêu liền xuất hiện cái từ “hồ lô”. Cũng không phải nó lớn lên giống như hồ lô. Cái hồ lô ở giữa có một cái eo đi xuống dưới lại phình to ra, loại dưa này không phải vậy. Nói chính là hình dáng một ống tròn, so với ống trúc thô hơn, phía dưới rộng hơn, càng đi lên trên càng hẹp, miệng cũng rất nhỏ. Lúc Vân Hỏa đem về, Triệu Vân Tiêu không có lo lắng nghiên cứu thử loại dưa này có ăn được hay không, bởi vì nguyên liệu nấu ăn thật sự là quá nhiều, bỏ vào trong kho hàng trước đã. Lúc mới vừa đem về dưa là màu vàng, sau đó đợi đến lúc hắn chuẩn bị ăn hoàn toàn biến thành màu đen. Triệu Vân Tiêu cho là hư rồi, kết quả hắn dùng xương cắt, cắt không ra, gõ một cái còn rất cứng. Hắn để cho Vân Hỏa dùng miệng nhọn gõ rớt ra, mới phát hiện bên trong ruột khô lại, chỉ có một chút hạt ở bên trong. Triệu Vân Tiêu đem hạt nhặt hết, rửa sạch bên trong rồi phơi khô, phát hiện có thể chứa đồ vật. Hắn liền đem mật ong không có đồ gì để đựng bỏ vào. Miệng thì Vân Hỏa dùng xương thô to nhét vào.
Lại nghĩ đến Vân Hỏa. Triệu Vân Tiêu bưng chén đi vào, Cát Tang thoạt nhìn không có thống khổ như mới vừa rồi. Hắn ngồi xổm xuống, cầm chén đút tới khóe miệng Cát Tang_: “Uổng một chút đi, là nước mật ong.”
Cát Tang tin tưởng nhận lấy cái chén, ông thấy Vân Tiêu bỏ vào bên trong cái thứ gì đó. Uống một ngụm, ánh mắt của ông nhất thời trợn tròn, đây là?! Liếc nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Triệu Vân Tiêu, Cát Tang nhịn xuống khiếp sợ đem một chén nước mật ong uống hết. Nhận lại cái chén không, Vân Tiêu* lại đi ra ngoài, không quên kéo lại hàng rào.
*Ni tỷ lại nhầm tên =.=
Cát Tang không cách nào bình tĩnh. Vị giống cái này khẳng định lấy không đến mật ong, chỉ có thể là Đồ Tá. Lại nhìn da chuột độn thổ làm y phục trên người, sợi dây ngang hông không biết là từ cái gì làm ra, còn có những thứ mà vị giống cái mới vừa rồi lấy ra từ trong bao to bằng da thú, nhất định cũng là do Đồ Tá lấy đến. Cát Tang nước mắt trào ra, Đồ Tá có lẽ so với ca ca Ba Hách Nhĩ của y còn mạnh hơn. Trước nay Ba Hách Nhĩ không có săn đến da chuột độn thổ, không lấy đến mật ong nguy hiểm. Hơn nữa nhìn đến vị giống cái này, hắn rõ ràng được Đồ Tá chiếu cô rất tốt. Lại nhìn, vị giống cái còn có đồ trang sức đeo tay, những viên châu trắng nõn xinh đẹp như vậy, cũng không biết là Đồ Tá ở đâu tìm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play