Vốn cho là lần này sẽ cùng Vân Hỏa* làm đến một bước cuối cùng, nhưng kết quả Vân Hỏa vẫn không có. Là y không muốn, hay là không biết? Hắn không tin Vân Hỏa không muốn, nhưng chính là sẽ không? Vô số nghi vấn ở trong đáy lòng Triệu Vân Tiêu xông ra. Từ sau ngày đó Vân Hỏa vẫn như ngày thường sớm như vậy sau khi ăn sáng liền đi săn thú, chuẩn bị thức ăn qua mùa đông. Hắn ở trên sách điện tử tìm cảnh tuyết mùa đông cho Vân Hỏa nhìn, Vân Hỏa đối với hắn gật đầu, nói rõ nơi này mùa đông cũng sẽ có tuyết rơi.
*bản raw, Ni tỷ để là Vân Tiêu, chắc nhầm^^
Triệu Vân Tiêu ngồi ở bên cạnh cửa động may y phục. Xế chiều hôm đó, Vân Hỏa sẽ đem lấy da khủng long lấy ra, muốn hắn làm y phục cho y. Vân Hỏa cũng không biến thành hình thú nữa, không có y phục mặc thật đúng là không tiện. Triệu Vân Tiêu đã làm cho mình vài bộ quần áo, áo lót, áo ngoài, chính là vớ, tạp dề đều có, coi như là tích lũy kinh nghiệm tương đối phong phú. Cho nên làm y phục cho Vân Hỏa tự nhiên cũng không có gì khó khăn. Chẳng qua là da khủng long quá cứng rắn, chỉ dựa vào móng vuốt cùng dao xương quá khó khăn để cắt, phải nhờ Vân Hỏa hỗ trợ cho nên tốc độ chậm rất nhiều.
Thao tác của Vân Hỏa đối với điện thoại đã tương đối thuần thục. Chức năng camera, quay hình, chiếu hình y cũng rất lâu không hỏi qua Triệu Vân Tiêu làm sao để thao tác nữa rồi, chính là trò chơi nhỏ trên điện thoại Vân Hỏa cũng có thể chơi một chút. Hiện tại điện thoại di động kia đã hoàn toàn biến thành của Vân Hỏa. Triệu Vân Tiêu còn muốn hỏi Vân Hỏa một chút tại sao, ngại là giữa hắn và Vân Hỏa vẫn có vấn đề câu thông rất lớn, mấy lần sau cũng không có kết quả.
Cắt đứt chỉ gai, Triệu Vân Tiêu cầm lấy cái áo đã làm tốt. Vân Hỏa không thích mang y phục có tay áo, cảm thấy như vậy thật không tiện. Triệu Vân Tiêu đành phải đem tay áo may xong lấy xuống, làm thành một cái bao tay dài có hình tay áo, nếu không mùa đông lộ ra cánh tay thật lạnh a. Trên người đã làm xong, kế tiếp là hạ thân. Triệu Vân Tiêu làm cho mình là quần ngắn đơn giản, hắn không có thói quen mặc váy, cảm giác phía dưới đũng quần trống trơn không được tự nhiên. Quần lót của hắn đã sớm biến thành vải bông trân quý thu lại rồi.
Hiện tại quần lót đang mặc là lấy da thú mềm mỏng làm thành, hai bên hai sợi dây buộc lại hai mặt hình tam giác thành một khối. Mặc dù điều kiện có hạn, nhưng thói quen hơn hai mươi năm cũng không phải dễ dàng có thể thay đổi như vậy. Cũng may có một Vân Hỏa vui vẻ giúp hắn sưu tập các loại vật liệu, Triệu Vân Tiêu chọn các loại vật liệu cũng nhiều hơn rất nhiều.
Vân Hỏa vẫn cảm thấy quần của Triệu Vân Tiêu rất kỳ quái, cho nên Triệu Vân Tiêu không có ý định làm quần cho Vân Hỏ. Lúc trước chính là thú nhân kia giống như mặc váy da thú thật là tốt, chiều dài cũng đến giữa chân/ Dù sao Vân Hỏa săn thú cũng là hình thú, không có tồn tại vấn đề ở trần truồng hay không, quần liền làm quần đi. Nhưng mà hắn phải làm cho Vân Hỏa lâu một chút, “cái kia” của Vân Hỏa có chút khoa trương. Triệu Vân Tiêu không khỏi đỏ mặt, không dám đoán mò nữa rồi. Nhưng mà Vân Hỏa sau khi biến thân y phục sẽ như thế nào. Lần trước người kia thật giống như lúc biến thành người thì trên người có y phục, chẳng lẽ y phục cũng có thể đổi tới đổi lui? Ngại là tiếng nói không thông, Triệu Vân Tiêu cũng chỉ có thể chờ sau khi Vân Hỏa mặc bộ y phục này vào lại tìm kiếm đáp án.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play