-“Rống…rống….!”
Một đạo tiếng hô kinh thiên động địa truyền đến, Triệu Vân tiêu cơ hồ vui mừng mà khóc, Vân Hỏa trở lại!
-“Vân Hỏa!”
Vệt đỏ sẫm từ trên trời hạ xuống, móng vuốt bén nhọn nhắm vào người liền đâm tới. Đối phương lẩn tránh công kích của Vân Hỏa, sau một khắc, gã hô to_: “Đồ Ta! Ta là Ba Hách Nhĩ! Ba bị bệnh!”
Ba Hách Nhĩ không thể nào dám nhìn hai mắt đỏ ngầu của Vân Hỏa, khẽ nghiêng đầu tránh ra, nói_: “Đồ Tá, ba, bị bệnh. Ngõa Lạp đại nhân nói, ba có thể, không qua nổi mùa đông năm nay. Ba, muốn gặp..”_Mặc dù mười mấy năm nay Ba Hách Nhĩ chỉ từng xa xa gặp qua Đồ Tá mấy lần, nhưng Ba Hách Nhĩ vẫn sẽ không nhận lầm cái người cả người đỏ sẫm này là thân đệ đệ của gã.
Móng vuốt Vân Hỏa “két” cắm vào dưới mặt đá cứng rắn, không có huynh đệ gặp nhau vui sướng, trong mắt của y là tức giận, lại có thương tâm không nói rõ. Cảm nhận được tâm tình của y, bởi vì sự sự xuất hiện của y mà Triệu Vân Tiêu không tiếp tục sợ hãi nữa, vuốt ve sau lưng y, an ủi y.
Ba Hách Nhĩ nhìn Triệu Vân Tiêu mấy lần, còn nói_: “Hắn là giống cái của ngươi sao? Ngươi không thể đem hắn ở lại chỗ ngươi nơi này, hắn sẽ không qua được bạch nguyệt, hơn nữa….”_Câu kế tiếp Ba Hách Nhĩ cũng không nói ra, nhưng Vân Hỏa hiểu ý tứ của gã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT