Này luôn bận rộn liền quên mất thời gian, làm Vân Hỏa ngậm một túi đồ lớn từ bên ngoài trở về liền nhìn thấy cánh tay, cổ của giống cái “hắn” lộ ra bên ngoài; nơi xương quai xanh mơ hồ một tầng mồ hôi mỏng, đang ở cửa động khiêng tảng đá. Y hướng bên trong động nhìn, trong hai mắt đỏ ngầu rõ ràng là hạnh phúc cùng đau lòng. Hạnh phúc là khắp nhà của y được giống cái thu dọn rất sạch sẽ, đau lòng chính là giống cái cực khổ.
-“Vân Hỏa, ngươi chuẩn bị xong chưa?”_ Triệu Vân Tiêu tính toán đem chỗ công việc nấu cơm đặt ở bên trái cửa động. Gió từ bên phải thổi qua, làm như vậy lúc nấu cơm khói sẽ không bị gió thổi vào trong động.
Vân Hỏa đem một cái túi lớn tha vào kho hàng, sau đó cái đuôi cuốn lấy thân thể Triệu Vân Tiêu đem người lôi dây, tiếp theo đem người kéo đến bên giường bằng đá trong động, để cho hắn nghỉ ngơi. Những việc còn lại cứ để y làm.
Triệu Vân Tiêu cười xoa đầu Vân Hỏa, nói_: “Ta không mệt, nhưng mà đói bụng. Lúc nào có thể ăn cơm?”
Lúc Vân Hỏa ngậm con mồi trở lại liền nhìn thấy ngoài động đã nấu nước rồi. Y đem con mồi đặt trên ở lá cây ở bên cạnh bếp lò, vào động đi tìm Vân Tiêu. Vừa đi vào, Vân Hỏa liền ngây dại. Bên trong động, Vân Tiêu đưa lưng về phía y, thân trên trần truồng. Vai hơi gầy, thân thể trắng noãn mang theo mồ hôi, ảo tưởng chính diện kia là hai hạt hồng quả nhạt màu (mọi người hiểu mà, đúng không?^^), cổ họng của y giật giật, bước chân nhẹ đi tới.
Cành vừa chặt đứt. Nhìn thấy (áo ngực) trong tay bởi vì hắn nhích tới nhích lui mà không thể cột lại, Triệu Vân Tiêu bất đắc dĩ thở ra một hơi. Nơi này không có sợi dây, luôn dùng cành cây cột lại cũng không phải biện pháp. Xem ra không làm y phục không được. Cầm lấy áo ngực của mình trên giường đá, Triệu Vân Tiêu nghĩ đến làm thế nào mới có thể đem khối da thú này mặc, làm một bộ y phục đơn giản không khó khăn, khó khăn chính là công cụ. Có cái gì phun ở trên bả vai của hắn, Triệu Vân Tiêu vừa quay đầu liền nhìn thấy một đầu dã thú thật to, dọa hắn kêu to một tiếng.
-“Vân Hỏa! Ngươi khi nào thì tiến vào!”
Vân Hỏa há miệng đem tấm da thú trong tay Triệu Vân Tiêu vứt đến trên giường đá. Triệu Vân Tiêu nhất thời khẩn trương, hắn nắm được lông mao trên cổ Vân Hỏa, tim đập rộn lên. Ánh mắt Vân Hỏa tựa hồ so sánh với bình thường đỏ hơn.
-“Ô….”_Cúi đầu, tựa hồ là từ sâu trong linh hồn phát ra mang theo thâm ý yêu cầu nào đó. Hai chân trước Vân Hỏa đặt lên trên giường đá, đem Triệu Vân Tiêu vây khốn vào ở trong ngực mình, sau đó le lưỡi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play