Nhiều năm sau
Nhiều năm sau, dưới ánh nắng ấm áp, Phác Tư tưới những bông hoa trong sân nhỏ. Đột nhiên, một vòng tay vòng qua vai cậu, hơi ấm quen thuộc cùng làn da nồng ấm áp sát vào lưng, theo sau là một nụ hôn dịu dàng. Phác Tư chợt nhận ra rằng đường đời gập ghềnh của cậu cuối cùng cũng đã viên mãn. Chính vì thế, cậu không còn sợ những đường thẳng bằng phẳng, đơn điệu nữa.
Trong ánh mắt Kiều Nhất Dã lấp lánh một thứ ánh sáng đặc biệt, đó là tình yêu cuộc sống và khát khao về tương lai. Anh nhớ lại đêm đó, khi Phác Tư quyết định cùng anh lên đường du ngoạn. Họ lang thang giữa núi non hùng vĩ, tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên, và tình cảm giữa hai người cũng dần ấm lên. Trong ánh mắt nhau, họ nhìn thấy tương lai của đối phương, và hạt giống tình yêu cũng âm thầm nảy mầm trong tim.
Hành trình kết thúc, nhưng câu chuyện của họ không dừng lại. Họ trở về với cuộc sống thường nhật, đối mặt với khó khăn và thử thách. Nhưng giờ đây, Phác Tư không còn là chàng trai cô đơn, lạc lối ngày nào nữa. Cậu đã có Kiều Nhất Dã, có niềm tin và dũng khí để tiến về phía trước.
Một lần, Phác Tư hỏi Kiều Nhất Dã: "Tối hôm đó ở quán bar, anh đã nói gì với em?"
Kiều Nhất Dã ánh mắt long lanh nhìn cậu, khẽ đáp: "Lúc đó, anh có một cảm giác chưa từng có. Em như cuốn sách mà anh dù viết bao nhiêu năm cũng không thể viết nổi. Khoảnh khắc ấy, anh tự nhủ phải tìm hiểu em, theo đuổi em..."
Câu chuyện của họ bắt đầu từ quán bar đó, nhưng hạnh phúc thật sự của họ, giờ mới chỉ vừa bắt đầu.
________