Nghĩ tới đây, sắc mặt hắn ngày càng tệ, nếu hôm nay không gặp hắn mà gặp người khác thì sao? Hắn không dám nghĩ đến hậu quả, nếu thực sự là vậy, hắn sẽ giết hết những ai động vào cô, nếu có thể hắn giết cả cô...

Trong mắt hắn lóe lên điên cuồng, sau đó bật cười, sao hắn có thể hại cô chứ? Cô là quả tim của hắn.

" điều tra xe ai đã làm chuyện này?". Nói ít hiểu hiểu, hai người vội vã rời đi, Hạ Diếp Thần nói thêm:" lấy một phòng Vip, đêm nay không cần quấy rầy".

" vâng". Lão đại âu yếm với Mỹ nhân, có mắt múc cũng không dám chọc .

Chân như bôi dầu, hai người liền không thấy đâu, tầng này chỉ còn lại hắn với cô.

Ứng Tử Sương lúc này đã chị hết nổi rồi, đôi môi anh đào của cô đã tìm đến đôi môi mỏng của đối phương mà day cắn, lạnh lạnh khiến cô mê mẩn.

Hạ Diếp Thần thuận thế đáp lại, mặc cô làm bậy, thi thoảng nghe được tiếng cô r*n rỉ nhẹ, máu nóng trên người cứ sôi sùng sục.

Hắn ôm cô càng chặt, một tay nâng Mông cô, một tay bấm thang máy lên tầng cao nhất của Club, mặc cô làm loạn, không nghĩ tới về nước, lần đầu tiên gặp cô lại là hoàn cảnh này, nhưng.... Lại rất hợp ý hắn, cô nhóc này, ba ngày nay hắn nhắn tin không thèm trả lời, hắn làm sao không hiểu tính cô, khẩu khí cũng thật lớn.

Bây giờ phải từ từ dỗ dành, không thể vội được, giận hắn đến vậy à?.

Quần áo có lúc này đã xộc xệch, áo sơ mi trước ngực hắn bị bung gần hết cúc, hiện tại cô còn muốn coi nút áo mình nhưng bị hắn đè lại.

Giọng nói lọt vào tai cô như thể dụ hoặc và dỗ dành:" không vội, ngoan~".

Trong từ Điển của Hạ Diếp Thần vốn không có từ nhẫn nhịn.

Ting~ cửa thang máy mở ra, một người áo đen đã đợi sẵn ở đó, cung kính đưa cho hắn một tấm thể mạ vàng màu đen, Hạ Diếp Thần cầm lấy, sau đó quẹt thẻ, khuất người vào phòng 606.

Người áo đen im lặng lui ra, bọn họ đều hiểu cái gì nên nhìn và không nên nhìn, đi theo Hạ Diếp Thần, trước tiên phải học được đoán ý của hắn.

Và...

Tầng dưới, không một ai biết, Triệu Phú Hồng vì không tìm được Ứng Tử Sương nên tức điên lên, một thời gian ngắn không nghĩ cô lại mấy dạng, gã đang định xuống tầng dưới tìm thì bất ngờ bị một bóng đen phủ xuống, bị đá mạnh một cái thật đau rồi bất tỉnh.

Hai người đi phía sau khi nãy bất ngờ xuất hiện ở đây, họ trói Triệu Phú Hồng lại, người dáo đen đưa thẻ lúc nãy cho Hạ Diếp Thần xuất hiện, anh ra mở miệng phân phó :" trói lại, đợi lão đại xử trí".

" dạ". Hai người bọn họ kéo Triệu Phú Hồng BMS đang bất tỉnh đi sềnh sệch, chẳng khác nào con chó. Miễn là người còn thở, đưa đi bằng cách nào bọn họ không quan tâm.... Gã đàn ông này rốt cuộc cũng không sống nổi đâu khi chọc vào lão đại....

Hành lang tầng VIP yên tĩnh không một bóng người, Trong phòng lúc này, ngoài khu vực giường ngủ khá lộn xộn thì mọi thứ vẫn tươm tất, toát lên khí chất phòng VIP.

Club vốn là nơi giải trí giao lưu, nhưng cũng có phòng cho khách nghỉ lại, chỉ là phòng này hiếm ai có thể đặt được, mà lúc này, người hiếm không phải là Hạ Diếp Thần.

Hắn ngồi trên giường. Ngồi im bất động, Tay vẫn ôm cô, sợ cô bị ngã, ánh mắt thì nghiềm ngẫm nhìn cô như thể nhìn con mồi , tính toán xem ăn kiểu gì mới ngon. Ứng Tử Sương thì hôn loạn xạ, trán đã đây mồ hôi, tóc dính vào hai má, đập vào mắt Hạ Diếp Thần vô cùng quyến rũ.

Hắn thấy khô miệng, khẽ chuyển động yết hầu, ánh mắt càng đỏ dần.

Thật là yêu nghiệt. Hắn sắp không thể ngồi im được rồi!

" cho tôi~ muốn~~". Tiếng Ứng Tử Sương nỉ non, vì là tư thế ngồi trên người Hạ Diếp Thần, hắn liền cảm thấy hai chân cô đã chịu không nổi mà dàn dụa, hắn đẩy váy cô ra, thò tay vào trong, dụng phải một mảnh ướt át.

Hạ Diếp Thần cười khẽ, đưa tay lên miệng khẽ hôn, rồi lại luồn tay vào trong váy cô, kéo xuống quần lót trắng, hai ngón tay xoa nhẹ khiến cô thở dài.

Ngón tay thốn dài của hắn như có phép màu, Ứng Tử Sương thoải mái không thôi, khu vườn chưa được ai khai phá cứ thế e ấp, bị người đàn ông trước mặt này dày vò, cô muốn khép chân, nhưng kho*i c*m phải khiến cô khuất phục, mở rộng chân ra thêm. Cơn nóng lại không chịu lui mà tiếp tục dâng trào.

Cô ngã vào ngực Hạ Diếp Thần mà r*n rỉ, hắn cũng thuận ngón tay tách ra rồi tìm một lối đi nhỏ nhắn của cô, đẩy vào. Đã biết bao lần mơ ước được như bây, hôm nay thóc mãn đến lạ.

Hàn khẽ cảm thán:" chặt quá".

Ban đêm còn rất dài....

Con đau rát bất chợt ập đến làm cho cô tỉnh táo đôi chút, cô khép chân, nhưng sau rồi hiệu quả của thuốc làm cho cô lại u mê. Mặc hắn muốn làm gì thì làm.

kho*i c*m tăng gấp bội, Ứng Tử Sương r*n rỉ, giọng khàn khàn nỉ non. Như thể chê ngón tay của Hắn di chuyển chậm, Cô chủ động lắc eo.

Hạ Diếp Thần hít khẽ, rút ngón tay ra, khẽ đánh Mông cô hai cái.

" được rồi, cho em, tiểu dâm đãng ".

Hắn lật cô lại, tư thế phía trên đè xuống, hai ba bước lột sạch quần áo của cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play