Khúc đệm nhỏ này cũng chẳng làm thay đổi kết cục của cuộc chiến là mấy. Sau lời của Lạc Vũ. Tường Lâm Phong ra lệnh cho binh lính bên dưới đánh nhanh thắng nhanh. Rồi sau đó cà nhắc cái chân đang bị thương của mình về lều, vừa đi vừa suýt xoa, “mẹ nó cái chân này lâu lành quá, ông đây muốn đánh trận, Gàaao”

Binh lính nước Tô nhanh chóng bại trận. Vừa đánh vừa rút lui sau cùng là bỏ chạy tan tát. Cả nhà hoàng đế bao gồm ông, đại hoàng tử_Vi Trạch, nhị hoàng tử_Vi Mật, và y_Vi Thanh mới mười bảy tuổi đòi ra trận đã cổ vũ tinh thần cho quân lính đang bị dồn vào vách núi. Trên đường chạy về nơi đóng quân sâu trong núi, nhờ sự lanh lẹ của hoàng đế  đã cắt đuôi được quân của Lạc Vũ. 

Vi Thanh cùng với bọn họ nhanh chóng chạy vào liều nơi mà hoàng hậu Nghi Lan cùng vài vị quân sư đang ở đó. Bọn họ đang lo lắng bồn chồn thì bắt gặp hoàng đế kéo mạnh màn trướng chạy vào.

Nghi Lan bắt gặp hoàng đế một thân máu me thì hoảng hồn, bà nhanh chóng nhìn phía sau thì thấy con trai bà Vi Trạch không sao thì thở phào nhẹ nhõm mặc kệ Vi Thanh mình mẩy be bét bụi đất trộn lẫn máu me không biết của ai. 

Nghi Lan hỏi “bệ hạ, sao rồi, quân ta sao rồi, có phải kết thúc rồi không”

Hoàng đế nhanh chóng kể lại mọi chuyện, và nói ra ý đồ cả nhà cùng tự sát để giữ danh dự. Nếu để Lạc Vũ bắt được lúc đó cả nhà bị tròng lồng sắt lên cổ e là không chịu được, hoàng đế nói

 

"Ta và Trạch nhi sao cũng được, ta không thèm để ý đến danh dự của mình. Nhưng nàng thì sao, mẫu thân của Thanh nhi thì sao, Ngọc nhi nữa. Các ngươi dù sao cũng là hoàng hậu, phi tần của ta, còn các con của ta nữa. Nhìn các ngươi bị tròng lòng sắt dắt đi như chó.." nói tới đây, hoàng đế như già thêm năm tuổi

“Haizz, ta thật không nhìn nổi. Thà chết đi, bỏ lại thân sát này để bọn chúng muốn làm gì thì làm”

Nghi Lan nhíu mày có phần không vừa ý với lời của hoàng đế. Bà nghĩ "giờ này mà còn nhớ đến Tần thị ở hoàng cung. Biết vậy năm đó đã hại chết ả cho rồi". Nhưng sự tình đang cấp bách, bà cũng bỏ qua và không thèm nói gì

Ngay sau đó, tì nữa bưng lên 4 chén rượu độc. Hoàng đế 7quay qua nói với các mọi người trong lều:

“Các ngươi theo ta nhiều năm, lòng trung thành của các ngươi ta ghi nhận, nhưng đời này ta không thể cấp bổng lộc cho các ngươi được nữa. Các ngươi hãy nhanh chóng về mang theo vợ con và chạy đi, còn ta....”

Ngưng một lúc lâu, hoàng đế nói tiếp “ta ở đây với vợ con ta, hi vọng các ngươi mang theo Tần phi, đem nàng đến một ngôi chùa nào đó giúp ta để nàng được an ổn tuổi già, nói ta đã tử trận sa trường không thể quay về với nàng nữa”

Tất cả các quân sư trong lều đều đồng loạt quỳ xuống, một vị quân sư lên tiếng

“Xin bệ hạ hãy theo chúng thần, bệ hạ không đi chúng thần cũng không đi, cùng chết để theo hầu bệ hạ”

Hoàng đế nhìn một vòng quanh lều, ai nấy đều theo ông từ thuở mới lên ngôi, giờ đây dưới sự bất tài vô dụng của ông đã đẩy họ vào đường chết. 

Ông bất lực đến tột cùng. Không còn cách nào hết, chỉ có thể bảo toàn danh dự cho vợ con. Nhưng cuối cùng lại không nỡ để Tần thị chết cùng ông, mặc dù vài năm nay đã không mặn nồng nhưng hoàng đế luôn tôn trọng bà. 

Nghi Lan đang đứng kế ông, khi biết ông định cho cả nhà cùng chết nhưng chừa mạng lại cho Tần thị bà đã ghen ghét đến cực điểm. Dựa vào đâu, dựa vào đâu bà và con bà phải chết cùng lão, mà Tần thị lại được sống.

Bí quá hóa liều, bà nhớ đến con gái bà, Vi Ngọc. Bỗng một ý nghĩ điên rồ nảy ra. Mặc dù không nỡ nhưng Nghi Lan cũng cất tiếng

“Hoàng thượng, thần thiếp có cách rồi”

Dưới sự ngạc nhiên của hoàng đế và mọi người bà lại nói

“Hòa thân, đúng, hòa thân đi. Không phải Ngọc nhi có dung nhan nghiêng nước đó sao. Mặc dù thần thiếp không nỡ, nhưng...thần thiếp hết cách rồi, chỉ còn hy vọng nhỏ nhoi này thôi”

Hoàng đế nhanh chóng trả lời

“Không được, Ngọc nhi từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, ta nhất mực chiều chuộng nó, không thể chỉ vì đổi lấy mạng sống mà lấy mạng nó ra đổi được”

Hoàng hậu tiếp lời

“Ngọc nhi cũng là con gái thần thiếp, dùng nó hòa thân sao thần thiếp không đau lòng cho được. Nhưng vì đại cuộc. Hơn nữa...hơn nữa dù nó gả cho ai cũng không thể đảm bảo chắc chắn nó được hạnh phúc. Thôi thì nếu do số phận, hãy gả nó cho đế vương Long Tường đi. Ít ra đổi được một ít hy vọng cho nhà chúng ta...”

Nói tới đây, giọng Nghi Lan nghẹn lại, nước mắt chảy dài. Như đau khổ tột cùng. Hoàng đến lên tiếng

“Nhưng gả tới đó nàng biết nó phải chịu khổ nhường nào không....”

Đang định nói tiếp thì nghe tiếng huyên náo, tiếng vó ngựa cộc cộc ngày càng gần

 

Tường Lâm Phong cưởi ngựa cách trại bọn họ tầm hai thước thì dừng lại. Lớn tiếng hô

“Vương nước Tô, quân ta đã đánh bại các ngươi, mau ra đầu hàng đi, nếu không hôm nay máu nhuộm đỏ lều”

Vừa nói xong, không đợi trong trướng phản ứng quân lính đã áp giải một nhà hoàng đế nước Tô và các quân sư ra. Ép quỳ xuống đất. Lưỡi kiếm kề ngay cổ họ. 

 Nghi Lan lúc này rất hoảng sợ, tựa hồ muốn nằm xuống, rất mai Vi Trạch và Vi Thanh nhanh chóng đỡ bà dậy. 

Hoàng đế lên tiếng

“Muốn chém, muốn giết tùy các ngươi”

Sau đó ông nhắm mắt lại. Đúng lúc này Nghi Lan lấy hết can đảm lên tiếng.

“Tướng quân, chúng ta…chúng ta muốn hòa thân, mong các ngươi tha cho bọn ta một mạng. Chúng ta có công chúa. Ngọc nhi, công chúa của chúng đẹp lắm. Không làm hoàng thượng các ngươi thất vọng đâu”

Tựa như đây là sức lực cuối cùng của bà ta. Ngay sau đó bà ta khụy xuống, vô tình lưỡi kiếm đâm sâu một tí vào da. Máu nhanh chóng rỉ ra

Tường Lâm Phong cảm thấy nực cười. Mấy người này sắp chết rồi mà còn làm ra trò đê hèn này nữa. Dùng con gái để đổi mạng sao. Nhưng hắn nhớ tới vị bệ hạ nhà mình, hai mươi bảy tuổi rồi mà hậu cung vẫn trống trơn. Sắp xuống lỗ tới nơi mà chẳng có ma nào. Không biết bị chập mạch ở đâu mà trả lời

“Nể tình hoàng tộc các ngươi luôn chăm lo cho bá tánh, sẽ cho các ngươi một cơ hội”

Lúc này Nghi Xuân thở phào tưởng đâu Tường Lâm Phong đồng ý là có thể thoát chết, ai dè lại nghe hắn nói

“Ta quay về sẽ báo cho bệ ha, nếu ngài ấy đồng ý thì sẽ tha mạng cho các ngươi, nếu không thì quay lại đây giết các ngươi cũng không muộn”

Nói rồi hắn sai quân lính canh gác giam những người nước Tô lại trong lều. Lên ngựa chạy về bẩm báo cho bệ hạ nhà mình.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play