Trì Ân Ninh cúi đầu nhìn lướt qua:
"Đúng vậy, có chuyện gì sao?"
"Cậu. . ."
Sở Mạn Khả kéo Trì Ân Ninh từ trên thang xuống, chỉ vào sợi dây chuyền sapphire trong ảnh, tức giận chất vấn:
"Cậu có biết sợi dây chuyền này tên là gì không?"
"Không biết, chồng tôi không nói."
"Đây là. . ."
Sở Mạn Khả ôm ngực, sắc mặt tái nhợt.
Trì Ân Ninh vội vàng dìu cô ấy ngồi xuống ghế, tìm một lọ thuốc trong túi của Sở Mạn Khả nhưng bị cô ấy gạt ra.
"Tôi không sao."
Sở Mạn Khả thở hổn hển rồi hỏi tiếp:
"Cậu có biết sợi dây chuyền này giá bao nhiêu không?"
"Chồng tôi nói hơn bốn trăm."
"Hơn bốn trăm? Viên sapphire lớn thế này, lại còn nạm kim cương thật mà hơn bốn trăm? Bốn mươi triệu thì còn nghe được!"
Trì Ân Ninh phì cười:
"Mạn Khả, đây chỉ là một sợi dây chuyền bình thường thôi!"
Trì Ân Ninh mở ảnh ra, tìm trên Taobao, quả nhiên ra cả đống mẫu tương tự chỉ có vài trăm tệ.
"Cậu xem đi!"
Sở Mạn Khả lật xem mấy tấm ảnh, đôi mày nhíu chặt lại:
"Tôi không thể nhìn nhầm đá quý được."
"Là hàng nhái cao cấp thôi! Chắc do góc chụp và ánh sáng nên trông giống kim cương thật."
Trì Ân Ninh không tin Sở Lê Xuyên có nhiều tiền để mua một sợi dây chuyền đắt như vậy tặng cô.
Cho dù Sở Lê Xuyên có tiền thật, thì họ cũng sắp ly hôn rồi, sao anh lại có thể chi nhiều tiền như vậy cho cô được?
"Chồng cậu. . ."
Sở Mạn Khả bỗng nở nụ cười, vẻ mặt đầy hóng hớt hỏi:
"Hình như yêu cậu lắm, cho tôi xem ảnh anh ấy được không?"
Lúc này, tâm trạng của Sở Mạn Khả vô cùng phức tạp.
Không lẽ Trì Ân Ninh chính là con tiểu tam mà anh trai cô đang cặp kè?
"Tôi không có ảnh của anh ấy." - Trì Ân Ninh nói.
"Hai người là vợ chồng mà cậu lại không có ảnh của anh ta! Thế anh ta tên gì? Để tôi lên mạng xem thử duyên phận của hai người được bao nhiêu điểm." - Sở Mạn Khả cầm điện thoại hỏi.
"Cậu cũng tin mấy cái này à?"
Trì Ân Ninh vừa định nói thật trùng hợp, anh cũng họ Sở giống Mạn Khả, nhưng chưa kịp nói ra thì cô đã thấy Thẩm Nhất Minh xuất hiện ngoài cửa.
Trì Ân Ninh siết chặt nắm đấm.
"Tôi sẽ không nói cho cậu biết chồng tôi tên gì đâu!"
Trì Ân Ninh quay người trở lại thang, tiếp tục làm việc.
Sở Mạn Khả kỳ quái nhìn ra ngoài cửa:
"Thẩm Nhất Minh, sao anh lại đến đây!"
Thẩm Nhất Minh nhìn thấy Sở Mạn Khả, liền quay người bỏ đi. Nhưng hắn không đi xa mà ngồi trong xe ở đầu phố, chờ cô tan làm.
Tối đó, khi Trì Ân Ninh tan làm, Sở Mạn Khả tự mình lái chiếc Ferrari đưa cô về nhà.
Có Sở Mạn Khả ở đó, Thẩm Nhất Minh cuối cùng cũng không dám đuổi theo.
Trì Ân Ninh không xuống xe ở khu nhà mình mà xuống ở một khu gần đó.
Sở Mạn Khả muốn đến nhà Trì Ân Ninh chơi nhưng bị cô từ chối.
"Ân Ninh, sao cậu lại giữ khoảng cách với tớ rồi? Tớ thật sự không còn quan hệ gì với Thẩm Nhất Minh nữa."
Trì Ân Ninh không thể lấy sự an toàn của Sở Lê Xuyên ra làm trò đùa, tên khốn Thẩm Nhất Minh đó chuyện gì cũng dám làm.
Trì Ân Ninh cảm ơn Sở Mạn Khả, sau đó đi vào khu chung cư, phải đi một vòng lớn mới về đến nhà.
Sở Lê Xuyên đã chuẩn bị xong bữa tối, bốn món mặn một món canh.
"Sao anh không nghỉ ngơi cho khỏe, còn bày vẽ mấy thứ này làm gì?"
Trì Ân Ninh vội kiểm tra vết thương của Sở Lê Xuyên, thấy không bị rách ra, cô liền giúp anh thay thuốc và băng bó lại cẩn thận.
Hai vợ chồng ăn cơm xong, Trì Ân Ninh rửa bát, còn Sở Lê Xuyên ngồi trên sofa ở phòng khách nghịch điện thoại.
Thỉnh thoảng, Trì Ân Ninh lại nhìn ra phòng khách. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, đường nét gương mặt nghiêng của Sở Lê Xuyên trông thật dịu dàng, vừa quý phái lại vừa tao nhã.
Trì Ân Ninh lén lấy điện thoại ra chụp trộm vài tấm ảnh của Sở Lê Xuyên.
Anh vốn đẹp trai, dáng người cũng chuẩn, nên dù ở góc độ nào, tư thế nào, trông cũng vô cùng bắt mắt.
"Trưa nay em về siêu thị à? Không gặp phiền phức gì chứ?" - Sở Lê Xuyên lo Trì Ân Ninh lại bị Hà Nguyệt bắt nạt.
Trì Ân Ninh không muốn nhắc đến những chuyện phiền lòng để Sở Lê Xuyên phải bận tâm theo:
"Chỉ là về xem một chút thôi, sao anh biết?"
"Hân Hân gọi điện nói cho anh."
Sở Lê Xuyên đương nhiên biết chuyện ông chủ cửa hàng xe nói sự thật cho Trì Ân Ninh là do anh sắp xếp.
Trì Ân Ninh rửa bát xong liền gọi cho Tào Hội Liên, muốn bà đưa Hân Hân về.
"Chị dâu con về nhà mẹ đẻ rồi, không có ở nhà. Anh trai con đang dọn nhà, mẹ qua giúp nó dọn dẹp một chút, hai ngày nữa mẹ về."
Tào Hội Liên lại hỏi thăm vết thương của Sở Lê Xuyên, dặn Trì Ân Ninh phải chăm sóc anh thật tốt.